qī chū dōng jiāo bù guǒ què lv̀ biàn hé zhá qiáo yì zhāng dào rén ān xún gù jìu zuò
què yù dōng jiāo qù,
huán xún běi zhǔ lái。
jiāng fān chúi mù dòng,
fēng guò zá huā húi。
kúi dào mí zhū gǔ,
xū kōng jiàn zǐ tái。
shì fēn hún bù nài,
yì dé shì péng lái。
范梈(pēng)(1272—1330)元代官员、诗人,与虞集、杨载、揭傒斯齐被誉为“元诗四大家”。字亨父,一字德机,人称文白先生,清江(今江西樟树)人。历官翰清江林院编修、海南海北道廉访司照磨、福建闽海道知事等职,有政绩,后以疾归。其诗好为古体,风格清健淳朴,用力精深,有《范德机诗集》。