"阖闾遗冢" 诗句出自宋代诗人范安澜《满江红 题虎邱剑池壁》
《满江红 题虎邱剑池壁》 拼音标注
mǎn jiāng hóng tí hǔ qīu jiàn chí bì
hǔ fù fēng tóu,
tiě huā xìu 、 yōu yá bì féng。
chuán shuō dào 、 jiàn chí zhī xià,
gé lv́ yí zhǒng。
lóng gǔ yǐ chén wáng bà yè,
yú cháng bù zuò yíng qín gōng。
wèn záo shān 、 zháo yì kǔ sōu xún,
chéng hé yòng ?
qīng lěng shǔi,
kōng fù yǒng。
léng céng shí,
tú zì sǒng。
yòu zhēn niáng yì yù,
mù sōng yáo gǒng。
cǐ rì suān xīn dāng rì shì,
gǔ rén chén jī jīn rén tòng。
tòng zī qīu 、 ér nv̌ gòng yīng xióng,
dū shì mèng。
《满江红 题虎邱剑池壁》 作者简介
范百禄(1029-1094)字子功,范镇兄锴之子也,成都华阳人。第进士,又举才识兼茂科。时治平水灾,大臣方议濮礼,百禄对策曰:“简宗庙、废祭祀,则水不润下。昔汉哀尊共皇,河南、颍川大水;孝安尊德皇,京师、郡国二十九大水。盖大宗隆,小宗杀;宗庙重,私祀轻。今宜杀而隆,宜轻而重,是悖先王之礼。礼一悖,则人心失而天意睽,变异所由起也。”对入三等。