“白云迷路且迷人”这段文字出自哪里?

上一句:直是此中难得到

“白云迷路且迷人”出自明代诗人法杲的诗句: 《山居诗》

下一句:今朝托钵过前溪

"白云迷路且迷人" 诗句出自明代诗人法杲《山居诗》

四窗鸣涧声一座春云影
千载寂无人六月犹嫌冷
昨接左溪书已成岩穴志
著笠举锄头学干山中事
众壑窅无人水碓舂空山
米熟碓不知青溪响潺潺
岂无深山色难教世人冷
春梦果然深松风吹不醒
云去又云来天地还常在
后客复前客草店终不改
碧天寒已深晚露树沾濡
鸣蝉诉夕阳不道秋风急
山田有鸟春种水碓无人夜舂
隔浦玉幢金刹过桥白石青松
无心学圃学稼有事不陶不渔
倚枕过于倚杖看云胜似看书
青天月出几上白日云生杖头
矫迹不因人避过桥每著花留
半夜草鸣枯壁六时云拥绳床
形影自为支许土风别是羲黄
四时松叶落纷纷石面阶头尽藓纹
直是此中难得到白云迷路且迷人
今朝托钵过前溪山烟水烟人欲迷
行尽松声十馀里人家总在断桥西
未必树皆侵汉者低枝亦可挂吾瓢
年来饭后无馀事且立松门看晚潮
深山别是一乾坤春谷烟浓树树昏
正好看花立溪口雨来催我进松门
天中明月照芦扉溪上凉风生葛衣
倚树呼猿向溪立纷纷松叶杖头飞
茅庵总是白云封犹想当门树几重
除却床前三尺地凿开春雾尽栽松
背负斜阳出西堰春云狼藉藏春阪
过一溪桥见一村人声渐近松声远
欲到深山到处寻鹤林不足又鸡林
今朝毕竟我能去总谓云深未必深
片石孤峦便著踪青山敢谓不相容
时人倘辨诛茅意虚却一峰还一峰
青山叠叠绕珠林磬响时兼流水音
虎不避人人避虎虎能先我息机心
谈禅何待折松枝飞电机关不及思
刚及饭先来举箸献珠龙女复多时
桑枢瓮牖我何嫌三尺绳床近草檐
今日梦回秋色里白云红树满疏帘
鸡林几日是西风处处萧萧树树红
山色最宜秋日里溪声况在月明中
偶然人迹到溪南蓬壁周遭尽紫岚
山为不深嫌我住一朝风雨拆茅庵

《山居诗》 拼音标注

shān jū shī
sì chuāng míng jiàn shēng,
yī zuò chūn yún yǐng。
qiān zài jì wú rén,
lìu yuè yóu xián lěng。
zuó jiē zuǒ xī shū,
yǐ chéng yán xué zhì。
zhù lì jǔ chú tóu,
xué gān shān zhōng shì。
zhòng hè yǎo wú rén,
shǔi dùi chōng kōng shān。
mǐ shú dùi bù zhī,
qīng xī xiǎng chán chán。
qǐ wú shēn shān sè,
nán jiào shì rén lěng。
chūn mèng guǒ rán shēn,
sōng fēng chūi bù xǐng。
yún qù yòu yún lái,
tiān dì huán cháng zài。
hòu kè fù qián kè,
cǎo diàn zhōng bù gǎi。
bì tiān hán yǐ shēn,
wǎn lù shù zhān rú。
míng chán sù xī yáng,
bù dào qīu fēng jí。
shān tián yǒu niǎo chūn zhǒng,
shǔi dùi wú rén yè chōng。
gé pǔ yù chuáng jīn chà,
guò qiáo bái shí qīng sōng。
wú xīn xué pǔ xué jià,
yǒu shì bù táo bù yú。
yǐ zhěn guò yú yǐ zhàng,
kàn yún shèng sì kàn shū。
qīng tiān yuè chū jī shàng,
bái rì yún shēng zhàng tóu。
jiǎo jī bù yīn rén bì,
guò qiáo měi zhù huā líu。
bàn yè cǎo míng kū bì,
lìu shí yún yǒng shéng chuáng。
xíng yǐng zì wèi zhī xǔ,
tǔ fēng bié shì xī huáng。
sì shí sōng yè luò fēn fēn,
shí miàn jiē tóu jǐn xiǎn wén。
zhí shì cǐ zhōng nán dé dào,
bái yún mí lù qiě mí rén。
jīn zhāo tuō bō guò qián xī,
shān yān shǔi yān rén yù mí。
xíng jǐn sōng shēng shí yú lǐ,
rén jiā zǒng zài duàn qiáo xī。
wèi bì shù jiē qīn hàn zhě,
dī zhī yì kě guà wú piáo。
nián lái fàn hòu wú yú shì,
qiě lì sōng mén kàn wǎn cháo。
shēn shān bié shì yī gān kūn,
chūn gǔ yān nóng shù shù hūn。
zhèng hǎo kàn huā lì xī kǒu,
yǔ lái cūi wǒ jìn sōng mén。
tiān zhōng míng yuè zhào lú fēi,
xī shàng liáng fēng shēng gé yī。
yǐ shù hū yuán xiàng xī lì,
fēn fēn sōng yè zhàng tóu fēi。
máo ān zǒng shì bái yún fēng,
yóu xiǎng dāng mén shù jī zhòng。
chú què chuáng qián sān chǐ dì,
záo kāi chūn wù jǐn zāi sōng。
bèi fù xié yáng chū xī yàn,
chūn yún láng jiè cáng chūn bǎn。
guò yī xī qiáo jiàn yī cūn,
rén shēng jiàn jìn sōng shēng yuǎn。
yù dào shēn shān dào chù xún,
hè lín bù zú yòu jī lín。
jīn zhāo bì jìng wǒ néng qù,
zǒng wèi yún shēn wèi bì shēn。
piàn shí gū luán biàn zhù zōng,
qīng shān gǎn wèi bù xiāng róng。
shí rén tǎng biàn zhū máo yì,
xū què yī fēng huán yī fēng。
qīng shān dié dié rào zhū lín,
qìng xiǎng shí jiān líu shǔi yīn。
hǔ bù bì rén rén bì hǔ,
hǔ néng xiān wǒ xī jī xīn。
tán shàn hé dài zhé sōng zhī,
fēi diàn jī guān bù jí sī。
gāng jí fàn xiān lái jǔ zhù,
xiàn zhū lóng nv̌ fù duō shí。
sāng shū wèng yǒu wǒ hé xián,
sān chǐ shéng chuáng jìn cǎo yán。
jīn rì mèng húi qīu sè lǐ,
bái yún hóng shù mǎn shū lián。
jī lín jī rì shì xī fēng,
chù chù xiāo xiāo shù shù hóng。
shān sè zùi yí qīu rì lǐ,
xī shēng kuàng zài yuè míng zhōng。
ǒu rán rén jī dào xī nán,
péng bì zhōu zāo jǐn zǐ lán。
shān wèi bù shēn xián wǒ zhù,
yī zhāo fēng yǔ chāi máo ān。

《山居诗》 作者简介

法杲

法杲,字雪山,出家吴门之云隐庵,以舞象之年,修瑜珈法。及长悲悔,遂弃去,修出世法,与一雨润公,巢松浸公,同参雪浪大师于无锡之华严寺。

Processed in 0.627156 Second , 201 querys.