jiāng fù jiāng zuǒ zǎo fā cháng qīng xíng èr bǎi lǐ sù níng yáng jiǎn tóng xíng ā guǎng tíng nóng bù qí yī
húi shǒu huá yáng guān,
zhōng shēng yǎo bù wén。
súi rén shān dié dié,
cí shù yè fēn fēn。
yù dù xī jiāng shǔi,
chū lí dōng dài yún。
nián lái lí xù zài,
lián pèi huà xié xūn。
(1714—1755)清满洲镶蓝旗人,字休如,号虚亭,西林觉罗氏,鄂尔泰长子。雍正十一年进士。充军机处章京。乾隆间历编修、兵部侍郎、河南巡抚、两江总督。授参赞大臣,从征伊犁。会阿睦尔撒纳叛,力战不支,自尽,谥刚烈。工诗,有《鄂虚亭诗草》。