“山水不得独当奇”这段文字出自哪里?

上一句:千里一折不旋踵

“山水不得独当奇”出自宋代诗人段克己的诗句: 《史伯友好礼斋》

下一句:异气钟人生将种

shǐ bó yǒu hǎo lǐ zhāi
yǔ mén shān bì shí lóng sǒng,
liáng tāo pāi àn shí yí dòng。
bēn téng xī qù jí yú fēi,
qiān lǐ yī zhé bù xuán zhǒng。
shān shǔi bù dé dú dāng qí,
yì qì zhōng rén shēng jiāng zhǒng。
nǎi wēng yīn dé jí hòu kūn,
mù mù ér jīn yóu wèi gǒng。
dà ér lv̌ lì hào jué rén,
xié shuò wān hú jiǎ yú yǒng。
xiǎo ér jīng shén dà yú shēn,
yě hè chéng fēng yù gāo sǒng。
rén wù fēng líu cǐ yī shí,
zuò shǐ shān hé jià zēng zhòng。
dú shū yǐ néng le dà yì,
jià sè huán zhī yī mǔ lǒng。
shú wèi rén xián qǐ zǐ lín,
kěn yǔ chū lì tóng yǒng zhǒng。
liáng xīn yī fā bù kě è,
yóu rán ér shàng ruò quán yǒng。
yuè qīn chéng shēn gù yǒu dào,
bù dé hū yǒu shēn zì sǒng。
yī háo jiāo qì bù kě zuò,
hǎo lǐ míng zhāi xīn yì sǒng。
fū chén jī xí dài jiā shì,
què sǎo mén tíng xiè fán rǒng。
shàn yán jí wén wén bì bài,
wèi zhī néng xíng hòu wéi kǒng。
jié wà hé cháng kùi gǔ rén,
qīn yì réng néng yuè cháng fèng。
shèn gōng yǒng zhì xián yǒu jié,
rén wěi bù sī wú suǒ yōng。
rǔ zhī suǒ dé yì yǐ duō,
gèng xū dào yì xiāng qiē cuō。
jiā shí quàn kè jīn pǒ luō,
zhǔ rén qǐ wǔ kè qí gē。
dùn ān yě sǒu bìn yǐ pó,
zuò zhōng bù jué shuāi yán tuó。
lìu lóng rǎn rǎn bēn xī hé,
nián nián shì yè wú cuō tuó。
jūn qí wèi wǒ jí hūi lǔ yáng gē,
wǒ yì měi jūn diān dǎo wǎn huáng hé。
tā shí cè zhàng zhòng lái guò,
gèng míng cǐ lǐ wèi míng kē,
míng yǔ xī shān jù bù mó。

段克己

  段克己(1196~1254)金代文学家。字复之,号遁庵,别号菊庄。绛州稷山(今山西稷山)人。早年与弟成己并负才名,赵秉文目之为“二妙”,大书“双飞”二字名其居里。哀宗时与其弟段成己先后中进士,但入仕无门,在山村过着闲居生活。金亡,避乱龙门山中(今山西河津黄河边),时人赞为“儒林标榜”。蒙古汗国时期,与友人遨游山水,结社赋诗,自得其乐。元宪宗四年卒,年五十九。工于词曲,有《遁斋乐府》。 

Processed in 0.299790 Second , 221 querys.