"须空白" 诗句出自宋代诗人段克己《满江红·雨后荒园》
《满江红·雨后荒园》 拼音标注
mǎn jiāng hóng · yǔ hòu huāng yuán
dùn ān zhǔ rén zhí jú jiē xià,
qīu yǔ jì shèng,
cǎo lái wú méi,
dài bù kě jiàn。
jiāng kōng sùi wǎn,
shuāng yú cǎo fǔ,
ér wú jú shǐ fā shù huā,
shēng yì qī rán,
sì sù yú yǐ bù yù,
gǎn ér fù zhī。
xiōng lǐ shēng zhàn rán gūi,
jì jú xuān dì。
yǔ hòu huāng yuán,
qún hùi jǐn 、 lv̀ cán wú shè。
shū lí xià,
cǐ huā néng bǎo,
yīng yīng xiān zhí。
yíng bǎ zú yú táo lìng yì,
xī cān shúi sì sān lv́ jié ?
dào ér jīn 、 láng jiè wěi cāng tái,
wú rén xī。
táng shàng kè,
xū kōng bái。
dū wú yǔ,
huái chóu xī。
hèn yīn xún guò le,
zhòng yáng jiā jié。
sà sà liáng fēng chūi rǔ jí,
rǔ shēn gū tè yìng nán lì。
mán lín fēng 、 sān xìu rào fāng cóng,
gē huán qì。
《满江红·雨后荒园》 作者简介
段克己(1196~1254)金代文学家。字复之,号遁庵,别号菊庄。绛州稷山(今山西稷山)人。早年与弟成己并负才名,赵秉文目之为“二妙”,大书“双飞”二字名其居里。哀宗时与其弟段成己先后中进士,但入仕无门,在山村过着闲居生活。金亡,避乱龙门山中(今山西河津黄河边),时人赞为“儒林标榜”。蒙古汗国时期,与友人遨游山水,结社赋诗,自得其乐。元宪宗四年卒,年五十九。工于词曲,有《遁斋乐府》。