"施置宁遗负与叉" 诗句出自宋代诗人度正《寿制置吴侍郎》
洙泗之根枯无芽,千五百年复生花。
章通句解到圣处,格高调古意易差。
南岳一登光万丈,下照百物穷幽遐。
天公欲振斯文绪,卓尔大雅生长沙。
淡如清庙有遗味,粹如白璧无纖瑕。
周旋礼乐今冠冕,弹压妖怪古镆铘。
翱翔秘馆育仪羽,岌页殿中峨触邪。
忽惊云雾蔽日月,一落湖海潜烟霞。
浮言既空望逾远,欻起仍乘使者车。
急祗临遣护襄汉,旋奉温诏来三巴。
春风所及自和气,坐令四境还桑麻。
五月渡沪臣敢惮,昼日三接恩意加。
皇心念尔蜀父老,因以与尔毋咨嗟。
但见田亩兴孝悌,已无稂莠劳梳爬。
洋洋韶濩出正始,一洗下俚之淫哇。
夤缘末学被罗致,得以文艺陪绛纱。
作兴诗书盛乐育,谓之文翁宁非耶。
蜀人德公盛于卫,思厚报之吟木瓜。
二阳寖长今初度,门无杂宾宾则嘉。
欲酌北斗荐眉寿,听我祝辞人无譁。
先生直上作舟楫,领袖夔契承勋华。
心回元化位天地,手挈魁柄扶邦家。
工师作室贵兼用,施置宁遗负与叉。
自怜愚锝无所似,独于诗书涉津涯。
有如使之执经侍,或能诵说圣人污。
古来好善优天下,珍重先生借齿牙。
《寿制置吴侍郎》 拼音标注
shòu zhì zhì wú shì láng
zhū sì zhī gēn kū wú yá,
qiān wǔ bǎi nián fù shēng huā。
zhāng tōng jù jiě dào shèng chù,
gé gāo diào gǔ yì yì chà。
nán yuè yī dēng guāng wàn zhàng,
xià zhào bǎi wù qióng yōu xiá。
tiān gōng yù zhèn sī wén xù,
zhuō ěr dà yǎ shēng cháng shā。
dàn rú qīng miào yǒu yí wèi,
cùi rú bái bì wú xiān xiá。
zhōu xuán lǐ lè jīn guān miǎn,
dàn yā yāo guài gǔ mò yé。
áo xiáng mì guǎn yù yí yǔ,
jí yè diàn zhōng é hóng xié。
hū liáng yún wù bì rì yuè,
yī luò hú hǎi qián yān xiá。
fú yán jì kōng wàng yú yuǎn,
xū qǐ réng chéng shǐ zhě chē。
jí zhī lín qiǎn hù xiāng hàn,
xuán fèng wēn zhào lái sān bā。
chūn fēng suǒ jí zì hé qì,
zuò lìng sì jìng huán sāng má。
wǔ yuè dù hù chén gǎn dàn,
zhòu rì sān jiē ēn yì jiā。
huáng xīn niàn ěr shǔ fù lǎo,
yīn yǐ yǔ ěr wú zī jiē。
dàn jiàn tián mǔ xīng xiào tì,
yǐ wú láng yǒu láo shū pá。
yáng yáng sháo huò chū zhèng shǐ,
yī xǐ xià lǐ zhī yín wā。
yín yuán mò xué bèi luō zhì,
dé yǐ wén yì péi jiàng shā。
zuò xīng shī shū shèng lè yù,
wèi zhī wén wēng níng fēi yé。
shǔ rén dé gōng shèng yú wèi,
sī hòu bào zhī yín mù guā。
èr yáng jìn cháng jīn chū dù,
mén wú zá bīn bīn zé jiā。
yù zhuó běi dǒu jiàn méi shòu,
tīng wǒ zhù cí rén wú huá。
xiān shēng zhí shàng zuò zhōu jí,
lǐng xìu kúi qì chéng xūn huá。
xīn húi yuán huà wèi tiān dì,
shǒu qiè kúi bǐng fú bāng jiā。
gōng shī zuò shì gùi jiān yòng,
shī zhì níng yí fù yǔ chā。
zì lián yú dé wú suǒ sì,
dú yú shī shū shè jīn yá。
yǒu rú shǐ zhī zhí jīng shì,
huò néng sòng shuō shèng rén wū。
gǔ lái hǎo shàn yōu tiān xià,
zhēn zhòng xiān shēng jiè chǐ yá 。