"先生乱思真奇观" 诗句出自宋代诗人度正《送后溪先生龙门赋别》
皇帝龙飞庆元元,尽收耆旧为羽翰。
谁生党论中譁諠,一日剪落堪悲酸。
谓曲为直忠为奸,谓麟为虎鸱为鸾。
朱刘章陈坐讥弹,彭吕继之何摧残。
自从阿衡扃九原,至今草木犹衔冤。
馀波滔天如惊湍,一落其中无全安。
五年天子御金銮,恭己南面朝衣冠。
有一新进当谏垣,前言刘某入祠官,乞加竄逐风朝端。
天子曰噫子甘盘,须发雪白心甚丹。
徒居房陵圣恩宽,公心怡然无怨颜。
秋风萧萧零露漙,浮云散开雨脚乾。
公今度栈车北辕,有客越境追征鞍。
天之降材良独难,达则致君穷立言。
曩时夫子投杏坛,删诗定书传渊骞。
春秋一字诛黄泉,万世贼乱心胆寒。
子舆赋归辞惠宣,仁义七篇皆肺肝。
伏羲六画义深玄,文王明之当忧患。
降周迄孔世莫传,东溪先生抽关键。
发挥绝学穷根源,惜哉遗藁今未完。
先生乱思真奇观,庶几后生窥成编。
君王旧学非终捐,愿言珍重勤加餐。
《送后溪先生龙门赋别》 拼音标注
sòng hòu xī xiān shēng lóng mén fù bié
huáng dì lóng fēi qìng yuán yuán,
jǐn shōu qí jìu wèi yǔ hàn。
shúi shēng dǎng lùn zhōng huá xuān,
yī rì jiǎn luò kān bēi suān。
wèi qū wèi zhí zhōng wèi jiān,
wèi lín wèi hǔ zhī wèi luán。
zhū líu zhāng chén zuò jī dàn,
péng lv̌ jì zhī hé cūi cán。
zì cóng ā héng jiōng jǐu yuán,
zhì jīn cǎo mù yóu xián yuān。
yú bō tāo tiān rú liáng tuān,
yī luò qí zhōng wú quán ān。
wǔ nián tiān zǐ yù jīn luán,
gōng jǐ nán miàn zhāo yī guān。
yǒu yī xīn jìn dāng jiàn yuán,
qián yán líu mǒu rù cí guān,
qǐ jiā cuàn zhú fēng zhāo duān。
tiān zǐ yuē yī zǐ gān pán,
xū fā xuě bái xīn shén dān。
tú jū fáng líng shèng ēn kuān,
gōng xīn yí rán wú yuàn yán。
qīu fēng xiāo xiāo líng lù tuán,
fú yún sàn kāi yǔ jiǎo gān。
gōng jīn dù zhàn chē běi yuán,
yǒu kè yuè jìng zhūi zhēng ān。
tiān zhī jiàng cái liáng dú nán,
dá zé zhì jūn qióng lì yán。
nǎng shí fū zǐ tóu xìng tán,
shān shī dìng shū chuán yuān qiān。
chūn qīu yī zì zhū huáng quán,
wàn shì zéi luàn xīn dǎn hán。
zǐ yú fù gūi cí hùi xuān,
rén yì qī piān jiē fèi gān。
fú xī lìu huà yì shēn xuán,
wén wáng míng zhī dāng yōu huàn。
jiàng zhōu qì kǒng shì mò chuán,
dōng xī xiān shēng chōu guān jiàn。
fā hūi jué xué qióng gēn yuán,
xī zāi yí gǎo jīn wèi wán。
xiān shēng luàn sī zhēn qí guān,
shù jī hòu shēng kūi chéng biān。
jūn wáng jìu xué fēi zhōng juān,
yuàn yán zhēn zhòng qín jiā cān 。
《送后溪先生龙门赋别》 作者简介