“巧语花言记许多”这段文字出自哪里?

上一句:唇天口地无高下

“巧语花言记许多”出自元代诗人杜仁杰的诗句: 《【般涉调】耍孩儿》

下一句:临绝末

"巧语花言记许多" 诗句出自元代诗人杜仁杰《【般涉调】耍孩儿》

庄家不识构阑风调雨顺民安乐,都不甚俺庄家快活
桑蚕五谷十分收官司无甚差科
当村许还心愿来到城中买些纸火
正打街头过见吊个花碌碌纸榜不甚那答儿闹穰穰人多
【六煞】见一个人手撑着椽做的门高声的叫"请、请"道迟来的满了无处停坐
说道:前截儿院本《调风月》背后幺末敷演《刘耍和》
高声叫:赶散易得难得的妆哈
【五】要了二百钱放过咱入得门上个木坡见层层叠叠团圞坐
抬头觑是个钟楼模样往下觑却是人旋窝
见几个妇女向台儿上坐又不是迎神赛社不住的擂鼓筛锣
【四】一个女孩儿转了几遭不我时引出一伙中间里一个央人货裹着枚皂头巾顶门上插一管笔满脸石灰更着些黑道儿抹
知他待是如何过?
浑身上下
则穿领花布直裰
【三】今了会诗共词说了会赋与歌无差错
唇天口地无高下巧语花言记许多
临绝末道了低头撮脚爨罢将幺拨
【二】一个妆做张太公他改做小二哥行、行、行说向城中过
见个年少的妇女向帘儿下立那老子用意铺谋待取做老婆
教小二哥相说合但要的豆谷米麦向甚布绢纱罗
【一】教太公往前那不敢往后那抬左脚不敢抬右脚翻来复去由他一个
太公心下实焦懆把一个皮棒槌则一下打做两半个
我则道脑袋天灵破则道兴词告状刬地大笑呵呵
【尾】则被一胞尿爆的我没奈何
刚捱刚忍更待看些儿个枉被这驴颓笑杀我
喻情我当初不合鬼擘口和你言盟誓,惹得你鬼病厌厌挂体
鬼相扑不曾使甚养家钱鬼厮赴刁蹬的心灰
若是携得歌妓家中去便是袖得春风马上归
司狱司蹬弩劳神力望梅止喝画饼充饥
【哨遍】铁球儿漾在江心内实指望团圆到底
失群孤雁往南飞比目鱼永不分离
王屠倒脏牵肠肚毛宝心毒不放龟
老母狗跳墙做得个抰势把我做扑灯蛾相戏掠水燕双飞
【五煞】腊月里桑采甚的肚脐里爆豆实心儿退
木猫儿守窟瞧他甚泥狗儿看家守甚黑
天长观里看水庵相识济元庙里口愿把我抛持
【四】唐三藏立暮铭空费了碑闲槽枋里躲酒无巴避
悲田院里下象无钱递左右司蒸糕省做媒
蓼儿洼里太庙干不济郑元和在曲江边担土闲话儿把咱支持
【三】泥捏的山不信是石相扑汉卖药干陪了擂
镜台前照面你是你警巡院倒了墙贼见贼
大虫窝里蒿草无人刈看山瞎汉不辨高低
【二】小蛮婆看染红担是非张果老切鲙先施鲤
布博士踏鬼随机而变囊大姐传神反了面皮
沙三烧肉牛心儿炙没梁的水桶挂口休提
【一】秦始皇鞋无道履绵带子拴腿无绳系
开花仙藏扌厭过瞒得你街道司衙门唬得过谁
尉迟恭捣米胡支对蜂窝儿呵欠口口是虚脾
【尾】楮树下梯要摘梨葬瓶中灰骨是个不自由的鬼谷地里瓜儿单单的记着你

【 bān shè diào 】 shuǎ hái ér
zhuāng jiā bù shì gōu lán fēng diào yǔ shùn mín ān lè,
dū bù shén ǎn zhuāng jiā kuài huó。
sāng cán wǔ gǔ shí fēn shōu,
guān sī wú shén chà kē。
dāng cūn xǔ huán xīn yuàn,
lái dào chéng zhōng mǎi xiē zhǐ huǒ。
zhèng dǎ jiē tóu guò,
jiàn diào gè huā lù lù zhǐ bǎng,
bù shén nà dá ér nào ráng ráng rén duō。
【 lìu shā 】 jiàn yī gè rén shǒu chēng zháo chuán zuò de mén,
gāo shēng de jiào & q u o t ; qǐng 、 qǐng & q u o t ;,
dào chí lái de mǎn le wú chù tíng zuò。
shuō dào : qián jié ér yuàn běn 《 diào fēng yuè 》,
bèi hòu yāo mò fū yǎn 《 líu shuǎ hé 》。
gāo shēng jiào : gǎn sàn yì dé,
nán dé de zhuāng hā。
【 wǔ 】 yào le èr bǎi qián fàng guò zán,
rù dé mén shàng gè mù pō,
jiàn céng céng dié dié tuán luán zuò。
tái tóu qù shì gè zhōng lóu mó yáng,
wǎng xià qù què shì rén xuán wō。
jiàn jī gè fù nv̌ xiàng tái ér shàng zuò,
yòu bù shì yíng shén sài shè,
bù zhù de léi gǔ shāi luó。
【 sì 】 yī gè nv̌ hái ér zhuǎn le jī zāo,
bù wǒ shí yǐn chū yī huǒ,
zhōng jiān lǐ yī gè yāng rén huò,
guǒ zháo méi zào tóu jīn dǐng mén shàng chā yī guǎn bǐ,
mǎn liǎn shí hūi gèng zháo xiē hēi dào ér mǒ。
zhī tā dài shì rú hé guò ?
hún shēn shàng xià,
zé chuān lǐng huā bù zhí duó。
【 sān 】 jīn le hùi shī gòng cí,
shuō le hùi fù yǔ gē,
wú chà cuò。
chún tiān kǒu dì wú gāo xià,
qiǎo yǔ huā yán jì xǔ duō。
lín jué mò,
dào le dī tóu cuō jiǎo,
cuàn bà jiāng yāo bō。
【 èr 】 yī gè zhuāng zuò zhāng tài gōng,
tā gǎi zuò xiǎo èr gē,
xíng 、 xíng 、 xíng,
shuō xiàng chéng zhōng guò。
jiàn gè nián shǎo de fù nv̌ xiàng lián ér xià lì,
nà lǎo zǐ yòng yì pū móu dài qǔ zuò lǎo pó。
jiào xiǎo èr gē xiāng shuō hé,
dàn yào de dòu gǔ mǐ mài,
xiàng shén bù juàn shā luō。
【 yī 】 jiào tài gōng wǎng qián nà bù gǎn wǎng hòu nà,
tái zuǒ jiǎo bù gǎn tái yòu jiǎo,
fān lái fù qù yóu tā yī gè。
tài gōng xīn xià shí jiāo cǎo,
bǎ yī gè pí bàng chúi zé yī xià dǎ zuò liǎng bàn gè。
wǒ zé dào nǎo dài tiān líng pò,
zé dào xīng cí gào zhuàng,
chǎn dì dà xiào hē hē。
【 wěi 】 zé bèi yī bāo niào,
bào de wǒ méi nài hé。
gāng ái gāng rěn gèng dài kàn xiē ér gè,
wǎng bèi zhè lv́ túi xiào shā wǒ。
yù qíng wǒ dāng chū bù hé gǔi bò kǒu hé nǐ yán méng shì,
rě dé nǐ gǔi bìng yàn yàn guà tǐ。
gǔi xiāng pū bù céng shǐ shén yǎng jiā qián,
gǔi sī fù diāo dèng de xīn hūi。
ruò shì xié dé gē jì jiā zhōng qù,
biàn shì xìu dé chūn fēng mǎ shàng gūi。
sī yù sī dèng nǔ láo shén lì,
wàng méi zhǐ hē,
huà bǐng chōng jī。
【 shào biàn 】 tiě qíu ér yàng zài jiāng xīn nèi,
shí zhǐ wàng tuán yuán dào dǐ。
shī qún gū yàn wǎng nán fēi,
bǐ mù yú yǒng bù fēn lí。
wáng tú dǎo zāng qiān cháng dù,
máo bǎo xīn dú bù fàng gūi。
lǎo mǔ gǒu tiào qiáng zuò dé gè yǎng shì,
bǎ wǒ zuò pū dēng é xiāng xì,
lvè shǔi yàn shuāng fēi。
【 wǔ shā 】 là yuè lǐ sāng cǎi shén de,
dù qí lǐ bào dòu shí xīn ér tùi。
mù māo ér shǒu kū qiáo tā shén,
ní gǒu ér kàn jiā shǒu shén hēi。
tiān cháng guān lǐ kàn shǔi ān xiāng shì,
jì yuán miào lǐ kǒu yuàn bǎ wǒ pāo chí。
【 sì 】 táng sān cáng lì mù míng kōng fèi le bēi,
xián cáo fāng lǐ duǒ jǐu wú bā bì。
bēi tián yuàn lǐ xià xiàng wú qián dì,
zuǒ yòu sī zhēng gāo shěng zuò méi。
liǎo ér wā lǐ tài miào gān bù jì,
zhèng yuán hé zài qū jiāng biān dàn tǔ,
xián huà ér bǎ zán zhī chí。
【 sān 】 ní niē de shān bù xìn shì shí,
xiāng pū hàn mài yào gān péi le léi。
jìng tái qián zhào miàn nǐ shì nǐ,
jǐng xún yuàn dǎo le qiáng zéi jiàn zéi。
dà chóng wō lǐ hāo cǎo wú rén yì,
kàn shān xiā hàn,
bù biàn gāo dī。
【 èr 】 xiǎo mán pó kàn rǎn hóng dàn shì fēi,
zhāng guǒ lǎo qiē kuài xiān shī lǐ。
bù bó shì tà gǔi súi jī ér biàn,
náng dà jiě chuán shén fǎn le miàn pí。
shā sān shāo ròu níu xīn ér zhì,
méi liáng de shǔi tǒng,
guà kǒu xīu tí。
【 yī 】 qín shǐ huáng xié wú dào lv̌,
mián dài zǐ shuān tǔi wú shéng xì。
kāi huā xiān cáng 扌 yàn guò mán dé nǐ,
jiē dào sī yá mén hǔ dé guò shúi。
wèi chí gōng dǎo mǐ hú zhī dùi,
fēng wō ér hē qiàn,
kǒu kǒu shì xū pí。
【 wěi 】 chǔ shù xià tī yào zhāi lí,
zàng píng zhōng hūi gǔ shì gè bù zì yóu de gǔi,
gǔ dì lǐ guā ér dān dān de jì zháo nǐ。

杜仁杰

  杜仁杰(约1201—1282年),原名之元,又名征,字仲梁,号善夫(“夫”也作“甫”),又号止轩。济南长清 (今属山东济南市)人。元代散曲家。《录鬼簿》把他列入“前辈已死名公。”他由金入元,金朝正大中与麻革、张澄隐居内乡山中。元初,屡被征召不出。性善谑,才学宏博。平生与元好问相契,有诗文相酬。元好问曾两次向耶律楚材推荐,但他都“表谢不起,”没有出仕。其子杜元素,任福建闽海道廉访使,由于子贵,他死后得赠翰林承旨、资善大夫,谥号文穆。

Processed in 0.136798 Second , 221 querys.