"盘古当时有远孙" 诗句出自唐代诗人杜牧《嘲妓(牧罢宣州幕,经陕,有酒纠妓肥硕,牧赠此诗)》
cháo jì ( mù bà xuān zhōu mù,jīng shǎn,yǒu jǐu jīu jì féi shuò,mù zèng cǐ shī )
pán gǔ dāng shí yǒu yuǎn sūn,
shàng lìng jīn rì chěng jiā mén。
yī chē bái tǔ jiāng ní xiàng,
shí fú hóng qí bǔ pò kūn . wǎ guān sì lǐ féng xíng jī,
huá yuè shān qián jiàn zhǎng hén。
bù xū chóu chàng yōu nán jià,
dài yǔ jiāng shū wèn lè kūn。
杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。