"愁绝始星星" 诗句出自唐代诗人杜甫《喜观即到复题短篇二首》
《喜观即到复题短篇二首》 拼音标注
xǐ guān jí dào fù tí duǎn piān èr shǒu
wū xiá qiān shān àn,
zhōng nán wàn lǐ chūn。
bìng zhōng wú jiàn dì,
shū dào rǔ wèi rén。
yì dá ér tóng wèn,
lái jīng zhàn fá xīn。
bó chuán bēi xǐ hòu,
kuǎn kuǎn huà gūi qín。
dài ěr tián wū què,
pāo shū shì jí líng。
zhī jiān xǐ bù qù,
yuán shàng jí céng jīng。
jiāng gé xián jīn lǐu,
fēng fān shù yì tíng。
yìng lùn shí nián shì,
chóu jué shǐ xīng xīng。
《喜观即到复题短篇二首》 作者简介
杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。