"琼楼菌阁纷明媚" 诗句出自唐代诗人窦庠《金山行(润州金山寺,寺在江心)》
西江中da波四截,涌出一峰青堞eJ.外如削成中缺裂,
阳气发生阴气结。
是时炎天五六月,上有火云下冰雪。
夜色晨光相荡沃,积翠流霞满坑谷。
龙泓彻底沙布金,
鸟道插云梯甃玉。
架险凌虚随指顾,榱桷玲珑皆固护。
斡流倒景不可窥,万仞千崖生跬步。
日华重重上金榜,
丹楹碧砌真珠网。
此时天海风浪清,吴楚万家皆在掌。
琼楼菌阁纷明媚,曲槛回轩深且邃。
海鸟夜上珊瑚枝,
江花晓落琉璃地。
有时倒影沈江底,万状分明光似洗。
不知水上有楼台,却就波中看闭启。
舟人忘却江水深,
水神误到人间世。
欻然风生波出没,瀖濩晶莹无定物。
居人相顾非人间,如到日宫经月窟。
信知灵境长有灵,
住者不得无仙骨。
三神山上蓬莱宫,徒有丹青人未逢。
何如此处灵山宅,清凉不与嚣尘隔。
曾到金山处处行,
梦魂长羡金山客。
《金山行(润州金山寺,寺在江心)》 拼音标注
jīn shān xíng ( rùn zhōu jīn shān sì,sì zài jiāng xīn )
xī jiāng zhōng d a bō sì jié,
yǒng chū yī fēng qīng dié e J . wài rú xuē chéng zhōng quē liè,
yáng qì fā shēng yīn qì jié。
shì shí yán tiān wǔ lìu yuè,
shàng yǒu huǒ yún xià bīng xuě。
yè sè chén guāng xiāng dàng wò,
jī cùi líu xiá mǎn kēng gǔ。
lóng hóng chè dǐ shā bù jīn,
niǎo dào chā yún tī zhòu yù。
jià xiǎn líng xū súi zhǐ gù,
cūi jué líng lóng jiē gù hù。
wò líu dǎo jǐng bù kě kūi,
wàn rèn qiān yá shēng kǔi bù。
rì huá zhòng zhòng shàng jīn bǎng,
dān yíng bì qì zhēn zhū wǎng。
cǐ shí tiān hǎi fēng làng qīng,
wú chǔ wàn jiā jiē zài zhǎng。
qióng lóu jūn gé fēn míng mèi,
qū jiàn húi xuān shēn qiě sùi。
hǎi niǎo yè shàng shān hú zhī,
jiāng huā xiǎo luò líu lí dì。
yǒu shí dǎo yǐng shěn jiāng dǐ,
wàn zhuàng fēn míng guāng sì xǐ。
bù zhī shǔi shàng yǒu lóu tái,
què jìu bō zhōng kàn bì qǐ。
zhōu rén wàng què jiāng shǔi shēn,
shǔi shén wù dào rén jiān shì。
xū rán fēng shēng bō chū méi,
huò huò jīng yíng wú dìng wù。
jū rén xiāng gù fēi rén jiān,
rú dào rì gōng jīng yuè kū。
xìn zhī líng jìng cháng yǒu líng,
zhù zhě bù dé wú xiān gǔ。
sān shén shān shàng péng lái gōng,
tú yǒu dān qīng rén wèi féng。
hé rú cǐ chù líng shān zhái,
qīng liáng bù yǔ xiāo chén gé。
céng dào jīn shān chù chù xíng,
mèng hún cháng xiàn jīn shān kè。
《金山行(润州金山寺,寺在江心)》 作者简介
唐朝人,曾任登州刺史。窦叔向之子,家中还有四位兄弟:窦常、窦牟、窦群、窦巩,窦氏一老五小俱以诗驰声当代,且与同时名仕常衮、包佶、元稹、白居易、韩愈、韩皋、房孺复、韦夏卿、武元衡、裴度、令狐楚等过从友善,多有酬唱,著有《窦氏联珠集》。《全唐诗》收有其诗作二十一首。