fèng hé wáng shì láng chūn rì xǐ lǐ shì láng cūi gěi jiàn zhāng shè rén … yīn mìng shāng guān lè zhī shí
huá guǎn chí jiā bīn,
féng yíng shú jǐng xīn。
jǐn yán kāi jiàng zhàng,
yù pèi xià zhū lún。
qū lǐ sān xiān hùi,
fēng qián bǎi zhuàn chūn。
yù zhī wàng wèi chù,
gòng yǎng zài qí rén。
唐朝人,曾任登州刺史。窦叔向之子,家中还有四位兄弟:窦常、窦牟、窦群、窦巩,窦氏一老五小俱以诗驰声当代,且与同时名仕常衮、包佶、元稹、白居易、韩愈、韩皋、房孺复、韦夏卿、武元衡、裴度、令狐楚等过从友善,多有酬唱,著有《窦氏联珠集》。《全唐诗》收有其诗作二十一首。