"又拉入、邯郸枕里" 诗句出自清代诗人董以宁《孤鸾•夜泊江干,赋得梦回时酒醉后思量着》
gū luán • yè bó jiāng gān,fù dé mèng húi shí jǐu zùi hòu sī liàng zháo
zùi xiāng kān xǐ。
zhèng lǐ bái wèi hóu,
líu líng wèi dì。
qǐ dé jǐu quán,
wǒ yù yí jiā qù yǐ。
dào yù lú shēng xiāng yī,
yòu lā rù 、 hán dān zhěn lǐ。
wèi wǒ chóu chéng sān zā,
dào cǐ kān húi bì。
hū yí shí huà jiǎo qū hú dié。
gèng yù dù zùi xiāng,
dà jiāng lán zhǐ。
měng kàn jiāng tóu yuè,
yìng chè lú huā wěi。
húi xiǎng jiā rén hé chù,
yī jìu shì 、 chóu chéng qiān lǐ。
zài qù cāng máng nán wèn,
bèi sān lv́ diào xì。
董以宁(约公元一六六六年前后在世),字文友,武进(今江苏省武进市)人,清代初期诗人。性豪迈慷慨,喜交游,重然诺。明末为诸生。少明敏,为古文诗歌数十万言,尤工填词,声誉蔚然。与邹只谟齐名,时称“邹董”。又与陈维崧及只谟有才子之目。著有《正谊堂集》和《蓉度词》。其中《蓉度词》中大量的“艳体词”作品又尤为学界所争议。