"草檄特膺公府荐" 诗句出自清代诗人丁澎《题曾青藜尊人传后》
莫为信陵士,宁作韩陵石。
子升碑记存荒烟,杯酒不浇公子宅。
不见曾公古侠者,十岁能文兼跃马。
赋就欲夺云梦田,剑击长凌武安瓦。
灌夫弟畜朱家奴,乾坤何处客腐儒?
竖子成名何足齿,天下英雄君与孤。
干戈鼎沸若飞电,江南黄犊如席卷。
慷慨谈兵尊俎前,草檄特膺公府荐。
片纸能胜十万师,一身耻为三语掾。
登床自许捉刀人,帐中莫使孙郎见。
此时楼船横楚州,朝议下敢申同仇。
指挥泣下袁开府,信誓直折宁南侯。
功成不赏蹈沧海,鲁连遗风至今在。
岁月俱因戎马驰,壮心不与沧桑改。
徐庶还家为老亲,江湖把钓足闲身。
少微星边忧处士,秋风原上动旁人。
有子青藜与我厚,是父声名满人口。
饮泣再拜前致辞,乃公佳传烦下走。
猗嗟韩陵信陵掩秋雾,乌雀啾啾白杨渡。
千古之名何有哉,贞珉长傍松楸树。
予为此歌君莫悲,聊作阡铭表其墓。
《题曾青藜尊人传后》 拼音标注
tí céng qīng lí zūn rén chuán hòu
mò wèi xìn líng shì,
níng zuò hán líng shí。
zǐ shēng bēi jì cún huāng yān,
bēi jǐu bù jiāo gōng zǐ zhái。
bù jiàn céng gōng gǔ xiá zhě,
shí sùi néng wén jiān yuè mǎ。
fù jìu yù duó yún mèng tián,
jiàn jí cháng líng wǔ ān wǎ。
guàn fū dì chù zhū jiā nú,
gān kūn hé chù kè fǔ rú ?
shù zǐ chéng míng hé zú chǐ,
tiān xià yīng xióng jūn yǔ gū。
gān gē dǐng fèi ruò fēi diàn,
jiāng nán huáng dú rú xí juàn。
kāng kǎi tán bīng zūn zǔ qián,
cǎo xí tè yīng gōng fǔ jiàn。
piàn zhǐ néng shèng shí wàn shī,
yī shēn chǐ wèi sān yǔ yuàn。
dēng chuáng zì xǔ zhuō dāo rén,
zhàng zhōng mò shǐ sūn láng jiàn。
cǐ shí lóu chuán héng chǔ zhōu,
zhāo yì xià gǎn shēn tóng chóu。
zhǐ hūi qì xià yuán kāi fǔ,
xìn shì zhí zhé níng nán hóu。
gōng chéng bù shǎng dǎo cāng hǎi,
lǔ lián yí fēng zhì jīn zài。
sùi yuè jù yīn róng mǎ chí,
zhuàng xīn bù yǔ cāng sāng gǎi。
xú shù huán jiā wèi lǎo qīn,
jiāng hú bǎ diào zú xián shēn。
shǎo wēi xīng biān yōu chù shì,
qīu fēng yuán shàng dòng páng rén。
yǒu zǐ qīng lí yǔ wǒ hòu,
shì fù shēng míng mǎn rén kǒu。
yǐn qì zài bài qián zhì cí,
nǎi gōng jiā chuán fán xià zǒu。
yī jiē hán líng xìn líng yǎn qīu wù,
wū què jīu jīu bái yáng dù。
qiān gǔ zhī míng hé yǒu zāi,
zhēn mín cháng bàng sōng qīu shù。
yú wèi cǐ gē jūn mò bēi,
liáo zuò qiān míng biǎo qí mù。
《题曾青藜尊人传后》 作者简介
(约1622—1686)清浙江仁和人,字飞涛,号药园。回族。顺治十二年进士,官主事。充河南乡试副考官,荐升郎中。科场案起,以违例被劾,谪塞上五年。工诗。早年与毛先舒、柴绍炳等人称“西泠十子”,后又与宋琬、施闰章等人号“燕台七子”。有《信美堂诗选》、《扶荔堂集》。