"掉兼强抢炮" 诗句出自元代诗人邓玉宾《【仙吕】村里迓古》
仕女圆社气球双关 包藏着一团儿和气,踢弄出百般可妙。
共子弟每轻兼痛膝,海将来怀儿中搂抱。
你看那里勾外兼,虚挑实蹑,亚股剪刀。
他来的你论道儿真,寻的你查头儿是,安排的科范儿牢,子弟呵知他踢疼了你多多少少。
【元和令】露金莲些娘大小,掉兼强抢炮。
云肩轻摆动小蛮腰,海棠花风外袅。
那踪换步,做弄出人娇,巧丹青难画描。
【上马娇】身段儿直,掖样儿娇,挺拖更妖娆。
你看他拐儿扇尖儿挑舌儿哨。
子弟敲,腾的将范儿挑。
【胜葫芦】却便似孤凤求凰下九霄,兼儿靠手儿招,撇演的个庞儿慌张了。
他地穿兼抹膝,摩肩擦背,偷入步暗勾挑。
【幺篇】抵多少对舞霓裳按六么,惯摇摆会躯劳,支打猜拿直恁般巧。
你看他行针走线,拈花摘叶,即世里带着虚嚣。
【后庭花】你看他打ㄐ拾云外飘,蹬圆光当面绕。
玉女双飞鬓,仙人大过桥。
那丰标!
勤将水哨。
把闲家扎垫的饱,六老儿睃趁的早,脚步儿赶趁的巧。
只休教细褪了,永团圆直到老。
【青歌儿】呀!
六踢儿收拾、收拾的稳到,科范儿掣荡、掣荡的坚牢,步步相随节节高。
场户儿宽绰,步骤儿虚嚣,声誉儿蓬勃,解数儿崎。
一会家脚此鲸鳌,背掣猿猱,乱下风雹,浪滚波涛。
直踢的腮儿红脸儿热,眼见涎腰儿软。
那里管汗湿酥胸,香消粉脸,尘拂蛾眉。
由古自抖搜着精神倒拖鞭,三跳涧。
滴滴溜瑶台上,莺落架燕归巢。
他地加斤节乘欢笑。
【寄生草】同避着鸳鸯拐,堤防着左右抄。
跷跟儿掩映着真圈套,里勾儿藏掖着深窟窍,过肩儿撒放下虚笼罩。
挑尖儿快似点钢枪,凿膝儿紧似连珠炮。
【幺篇】本是座风流社,翻做了莺燕巢。
扳搂儿搂定肩儿靠,锁腰儿锁住膝儿掉,折跛儿跛住兼儿跷,俊庞儿压尽满园春,刀麻儿踢倒寰中俏。
【尾声】解卸了一团儿娇,稍遍起浑身儿俏。
似这般女校尉从来较少。
随圆社常将蹴リ抱抛,占场儿陪伴了些英豪。
那丰标!
体态妖娆。
错认范的郎君他跟前入一脚,点着范轻轻的过了,打重他微微含笑。
那姐姐见球来忙把脚儿跷。
《【仙吕】村里迓古》 拼音标注
【 xiān lv̌ 】 cūn lǐ yà gǔ
shì nv̌ yuán shè qì qíu shuāng guān bāo cáng zháo yī tuán ér hé qì,
tī nòng chū bǎi bān kě miào。
gòng zǐ dì měi qīng jiān tòng xī,
hǎi jiāng lái huái ér zhōng lǒu bào。
nǐ kàn nà lǐ gōu wài jiān,
xū tiāo shí niè,
yà gǔ jiǎn dāo。
tā lái de nǐ lùn dào ér zhēn,
xún de nǐ chá tóu ér shì,
ān pái de kē fàn ér láo,
zǐ dì hē zhī tā tī téng le nǐ duō duō shǎo shǎo。
【 yuán hé lìng 】 lù jīn lián xiē niáng dà xiǎo,
diào jiān qiáng qiǎng pào。
yún jiān qīng bǎi dòng xiǎo mán yāo,
hǎi táng huā fēng wài niǎo。
nà zōng huàn bù,
zuò nòng chū rén jiāo,
qiǎo dān qīng nán huà miáo。
【 shàng mǎ jiāo 】 shēn duàn ér zhí,
yè yáng ér jiāo,
tǐng tuō gèng yāo rǎo。
nǐ kàn tā guǎi ér shàn jiān ér tiāo shé ér shào。
zǐ dì qiāo,
téng de jiāng fàn ér tiāo。
【 shèng hú lú 】 què biàn sì gū fèng qíu huáng xià jǐu xiāo,
jiān ér kào shǒu ér zhāo,
piē yǎn de gè páng ér huāng zhāng le。
tā dì chuān jiān mǒ xī,
mó jiān cā bèi,
tōu rù bù àn gōu tiāo。
【 yāo piān 】 dǐ duō shǎo dùi wǔ ní cháng àn lìu yāo,
guàn yáo bǎi hùi qū láo,
zhī dǎ cāi ná zhí rèn bān qiǎo。
nǐ kàn tā xíng zhēn zǒu xiàn,
nián huā zhāi yè,
jí shì lǐ dài zháo xū xiāo。
【 hòu tíng huā 】 nǐ kàn tā dǎ ㄐ shí yún wài piāo,
dèng yuán guāng dāng miàn rào。
yù nv̌ shuāng fēi bìn,
xiān rén dà guò qiáo。
nà fēng biāo !
qín jiāng shǔi shào。
bǎ xián jiā zhā diàn de bǎo,
lìu lǎo ér jùn chèn de zǎo,
jiǎo bù ér gǎn chèn de qiǎo。
zhǐ xīu jiào xì tùn le,
yǒng tuán yuán zhí dào lǎo。
【 qīng gē ér 】 yā !
lìu tī ér shōu shí 、 shōu shí de wěn dào,
kē fàn ér chè dàng 、 chè dàng de jiān láo,
bù bù xiāng súi jié jié gāo。
cháng hù ér kuān chuò,
bù zòu ér xū xiāo,
shēng yù ér péng bó,
jiě shù ér qí 。
yī hùi jiā jiǎo cǐ jīng áo,
bèi chè yuán náo,
luàn xià fēng báo,
làng gǔn bō tāo。
zhí tī de sāi ér hóng liǎn ér rè,
yǎn jiàn xián yāo ér ruǎn。
nà lǐ guǎn hàn shī sū xiōng,
xiāng xiāo fěn liǎn,
chén fú é méi。
yóu gǔ zì dǒu sōu zháo jīng shén dǎo tuō biān,
sān tiào jiàn。
dī dī līu yáo tái shàng,
yīng luò jià yàn gūi cháo。
tā dì jiā jīn jié chéng huān xiào。
【 jì shēng cǎo 】 tóng bì zháo yuān yāng guǎi,
dī fáng zháo zuǒ yòu chāo。
qiāo gēn ér yǎn yìng zháo zhēn quān tào,
lǐ gōu ér cáng yè zháo shēn kū qiào,
guò jiān ér sā fàng xià xū lóng zhào。
tiāo jiān ér kuài sì diǎn gāng qiāng,
záo xī ér jǐn sì lián zhū pào。
【 yāo piān 】 běn shì zuò fēng líu shè,
fān zuò le yīng yàn cháo。
bān lǒu ér lǒu dìng jiān ér kào,
suǒ yāo ér suǒ zhù xī ér diào,
zhé bǒ ér bǒ zhù jiān ér qiāo,
jùn páng ér yā jǐn mǎn yuán chūn,
dāo má ér tī dǎo huán zhōng qiào。
【 wěi shēng 】 jiě xiè le yī tuán ér jiāo,
shāo biàn qǐ hún shēn ér qiào。
sì zhè bān nv̌ xiào wèi cóng lái jiào shǎo。
súi yuán shè cháng jiāng cù リ bào pāo,
zhān cháng ér péi bàn le xiē yīng háo。
nà fēng biāo !
tǐ tài yāo rǎo。
cuò rèn fàn de láng jūn tā gēn qián rù yī jiǎo,
diǎn zháo fàn qīng qīng de guò le,
dǎ zhòng tā wēi wēi hán xiào。
nà jiě jiě jiàn qíu lái máng bǎ jiǎo ér qiāo。
《【仙吕】村里迓古》 作者简介
邓玉宾,[元](约公元一二九四年前后在世)名、里、生卒年及生平均不详,约元世祖至元末前后在世,工散曲。《全元散曲》收他小令四首。官同知,散见太平乐府及北宫词记中。元代诸多文人词家始于仕而终于道,信道慕仙,是为时尚,邓玉宾亦然。自谓"不如将万古烟霞赴一簪,俯仰无惭"。(邓玉宾〔南昌·一枝花套〕)明·朱权《太和正音谱》评其词"如幽谷芳兰"。其曲格调清丽雅致,耐人咀嚼。