“益出山左”这段文字出自哪里?

上一句:遂缘小溪

“益出山左”出自元代诗人邓牧的诗句: 《雪窦游志》

下一句:涉溪水

"益出山左" 诗句出自元代诗人邓牧《雪窦游志》

  岁癸已春暮余游甬东闻雪窦游胜最诸山往观焉
  廿四日由石湖登舟二十五里下北曳堰达江
江行九折达江口
转之西大桥横绝溪上覆以栋宇
自桥下五溪行九折达泉口
凡舟楫往还视湖上下顷刻数十里;非其时用人力牵挽则劳而缓焉
大溪薄山转岩壑深窈有曰“仙人洞”巨石临水若坐垂踵者;有曰“金鸡洞”相传凿石破山有金鸡飞鸣去不知何年也
  水益涩曳舟不得进路行六七里止药师寺
寺负紫芝山僧多读书不类城府
越信宿遂缘小溪益出山左
涉溪水四山回环遥望白蛇蜿蜒下赴大壑盖涧水尔
桑畦麦陇高下联络田家隐翳竹树樵童牧竖相征逐真行图画中!
欲问地所历名
则舆夫朴野不深解吴语或强然诺或不应所问率十问仅得二三
次度大溪架木为梁首尾相啮广三尺余修且二百跬独野人往返捷甚
次溪口市凡大宅多废者间有诵声出廊庑久听不知何书殆所谓《兔园册》耶?
渐上
陟林麓路益峻则睨松林在足下
花粉逆风起为黄尘留衣襟不去他香无是清也
  越二岭首有亭当道髹书“雪窦山”字
山势奥处仰见天宇其狭若在陷井;忽出林际则廓然开朗一瞬百里
次亭曰隐秀翳万杉间溪声绕亭址出山去
次亭曰寒华多留题不暇读;相对数步为漱玉亭复泉窦虽小可汲饮之甘
次大亭值路所五路析为两
先朝御书“应梦名山”其上刻石其下盖昭陵梦游绝境诏图天下名山以进兹山是也
左折松径径达雪窦;自右折五中道因桥为亭曰锦镜亭之下为圆池径余十丈横海棠环之花时影注水涘烂然疑乎锦故名
度亭支径亦达寺而缭曲
主僧少野有诗声具觞豆劳客相与道钱塘故旧
止余宿;余度诘旦且雨不果留
  出寺右偏登千丈岩流瀑自锦镜出泻落绝壁下潭中深不可计
林崖端引手援树下顾率目眩心悸
若大练,触崖石喷薄如急雪飞下故其上为飞雪亭
憩亭上时觉沾醉清谈玄辩触喉吻动欲发无足与云者;坐念平生友怅然久之
寺前秧田羡衍山林所环不异平地
然侧出见在下村落相去已数百丈;仰见在山上峰峦高复称此
  次妙高台危石突岩畔俯视山址环凑不见来路
周览诸山或绀或苍;孟者委弁者蛟而跃、兽而踞者覆不可殚状
远者晴岚上浮若处子光绝溢出眉宇未必有意自然动人;凡陵登胜观花焉
  土人云又有为小雪窦为板锡寺为四明洞天
余兴亦尽不暇登陟矣

xuě dòu yóu zhì
    sùi gǔi yǐ chūn mù,
yú yóu yǒng dōng,
wén xuě dòu yóu shèng zùi zhū shān,
wǎng guān yān。
    niàn sì rì,
yóu shí hú dēng zhōu,
èr shí wǔ lǐ xià běi yè yàn dá jiāng。
jiāng xíng jǐu zhé,
dá jiāng kǒu。
zhuǎn zhī xī,
dà qiáo héng jué xī shàng,
fù yǐ dòng yǔ。
zì qiáo xià wǔ xī xíng,
jǐu zhé dá quán kǒu。
fán zhōu jí wǎng huán,
shì hú shàng xià,
qǐng kè shù shí lǐ ; fēi qí shí,
yòng rén lì qiān wǎn,
zé láo ér huǎn yān。
chū,
dà xī bó shān zhuǎn,
yán hè shēn yǎo,
yǒu yuē “ xiān rén dòng ”,
jù shí lín shǔi,
ruò zuò chúi zhǒng zhě ; yǒu yuē “ jīn jī dòng ”,
xiāng chuán záo shí pò shān,
yǒu jīn jī fēi míng qù,
bù zhī hé nián yě。
    shǔi yì sè,
yè zhōu bù dé jìn,
lù xíng lìu qī lǐ,
zhǐ yào shī sì。
sì fù zǐ zhī shān,
sēng duō dú shū,
bù lèi chéng fǔ。
yuè xìn sù,
sùi yuán xiǎo xī,
yì chū shān zuǒ。
shè xī shǔi,
sì shān húi huán,
yáo wàng bái shé wān yán xià fù dà hè,
gài jiàn shǔi ěr。
sāng qí mài lǒng,
gāo xià lián luò,
tián jiā yǐn yì zhú shù,
qiáo tóng mù shù xiāng zhēng zhú,
zhēn xíng tú huà zhōng !
yù wèn dì suǒ lì míng,
zé yú fū pò yě,
bù shēn jiě wú yǔ,
huò qiáng rán nuò,
huò bù yìng suǒ wèn,
lv̀ shí wèn jǐn dé èr sān。
cì dù dà xī,
jià mù wèi liáng,
shǒu wěi xiāng niè,
guǎng sān chǐ yú,
xīu qiě èr bǎi kǔi,
dú yě rén wǎng fǎn jié shén。
cì xī kǒu shì,
fán dà zhái duō fèi zhě,
jiān yǒu sòng shēng chū láng wǔ,
jǐu tīng bù zhī hé shū,
dài suǒ wèi 《 tù yuán cè 》 yé ?
jiàn shàng,
zhì lín lù,
lù yì jùn,
zé nì sōng lín zài zú xià。
huā fěn nì fēng qǐ wèi huáng chén,
líu yī jīn bù qù,
tā xiāng wú shì qīng yě。
    yuè èr líng,
shǒu yǒu tíng dāng dào,
xīu shū “ xuě dòu shān ” zì。
shān shì ào chù,
yǎng jiàn tiān yǔ,
qí xiá ruò zài xiàn jǐng ; hū chū lín jì,
zé kuò rán kāi lǎng,
yī shùn bǎi lǐ。
cì tíng yuē yǐn xìu,
yì wàn shān jiān,
xī shēng rào tíng zhǐ chū shān qù。
cì tíng yuē hán huá,
duō líu tí,
bù xiá dú ; xiāng dùi shù bù wèi shù yù tíng,
fù quán,
dòu sūi xiǎo,
kě jí,
yǐn zhī gān。
cì dà tíng,
zhí lù suǒ wǔ,
lù xī wèi liǎng。
xiān zhāo yù shū “ yìng mèng míng shān ” qí shàng,
kè shí qí xià,
gài zhāo líng mèng yóu jué jìng,
zhào tú tiān xià míng shān yǐ jìn,
zī shān shì yě。
zuǒ zhé sōng jìng,
jìng dá xuě dòu ; zì yòu zhé wǔ,
zhōng dào yīn qiáo wèi tíng,
yuē jǐn jìng,
tíng zhī xià wèi yuán chí,
jìng yú shí zhàng,
héng hǎi táng huán zhī,
huā shí yǐng zhù shǔi sì,
làn rán yí hū jǐn,
gù míng。
dù tíng zhī jìng yì dá sì,
ér liáo qū。
zhǔ sēng shǎo yě,
yǒu shī shēng,
jù shāng dòu láo kè,
xiāng yǔ dào qián táng gù jìu。
zhǐ yú sù ; yú dù jié dàn qiě yǔ,
bù guǒ líu。
    chū sì yòu piān dēng qiān zhàng yán,
líu pù zì jǐn jìng chū,
xiè luò jué bì xià tán zhōng,
shēn bù kě jì。
lín yá duān,
yǐn shǒu yuán shù xià gù,
lv̀ mù xuàn xīn jì。
chū ruò dà liàn,
hóng yá shí,
pēn bó rú jí xuě fēi xià,
gù qí shàng wèi fēi xuě tíng。
qì tíng shàng,
shí jué zhān zùi,
qīng tán xuán biàn,
hóng hóu wěn dòng yù fā,
wú zú yǔ yún zhě ; zuò niàn píng shēng yǒu,
chàng rán jǐu zhī。
sì qián yāng tián xiàn yǎn,
shān lín suǒ huán,
bù yì píng dì。
rán cè chū jiàn zài xià cūn luò,
xiāng qù yǐ shù bǎi zhàng ; yǎng jiàn zài shān shàng fēng luán,
gāo fù chēng cǐ。
    cì miào gāo tái,
wēi shí tū yán pàn,
fǔ shì shān zhǐ huán còu,
bù jiàn lái lù。
zhōu lǎn zhū shān,
huò gàn huò cāng ; mèng zhě,
wěi biàn zhě,
jiāo ér yuè 、 shòu ér jù zhě,
fù bù kě dān zhuàng。
yuǎn zhě qíng lán shàng fú,
ruò chù zǐ guāng jué yì chū méi yǔ,
wèi bì yǒu yì,
zì rán dòng rén ; fán líng dēng,
shèng guān huā yān。
    tǔ rén yún,
yòu yǒu wèi xiǎo xuě dòu,
wèi bǎn xí sì,
wèi sì míng dòng tiān。
yú xīng yì jǐn,
bù xiá dēng zhì yǐ。

邓牧

  邓牧(1246—1306),元代思想家。字牧心,钱塘(今浙江杭州)人。年十余岁,读《庄》、《列》,悟文法,下笔多仿古作。

Processed in 0.111865 Second , 265 querys.