"孔泉文物起骚经" 诗句出自宋代诗人邓谏从《题巫山瞻华亭》
崚赠玉削三千丈,翠泼岚光冷相向。
风含太古云气长,变化溟濛纷万象。
阴晴一日肯四时,天籁壑深虚自响。
神山娟妙擢群参,锦绣铺张献奇状。
蟠根积铁泄百川,龙矫蛟翻饶跌宕。
势连三楚此开国,故壘荒宫带溪瀼。
楼台井邑老风烟,环佩清闻驻仙仗。
竹林风味便读易,久与江山为辈行。
鸣弦馀暇豁心眼,戏著飞阑云雨上。
爽明自可达壅蔽,野获又何劳草创。
政和民气长似春,景迥心平过於掌。
片鸿明灭志何杳,黄鹄追随意尤放。
当年李杜经行处,太史银钩刻青嶂。
宝刀珠瑟出耕垦,曲水织腰迷草莽。
牢盆古录杂秦篆,飞动闲摹永平样。
珊瑚交柯炯不蚀,仿佛将军勋业壮。
英雄繁盛随流水,时有竹枝赓牧唱。
孔泉文物起骚经,国色明妃守孤尚。
我家峨眉紫翠间,为爱奇峰甘蒟酱。
秋风野水忆丝蓴,击汰夷犹理烟榜。
《题巫山瞻华亭》 拼音标注
tí wū shān zhān huá tíng
léng zèng yù xuē sān qiān zhàng,
cùi pō lán guāng lěng xiāng xiàng。
fēng hán tài gǔ yún qì cháng,
biàn huà míng méng fēn wàn xiàng。
yīn qíng yī rì kěn sì shí,
tiān lài hè shēn xū zì xiǎng。
shén shān juān miào zhuó qún cān,
jǐn xìu pū zhāng xiàn qí zhuàng。
pán gēn jī tiě xiè bǎi chuān,
lóng jiǎo jiāo fān ráo diē dàng。
shì lián sān chǔ cǐ kāi guó,
gù lěi huāng gōng dài xī ráng。
lóu tái jǐng yì lǎo fēng yān,
huán pèi qīng wén zhù xiān zhàng。
zhú lín fēng wèi biàn dú yì,
jǐu yǔ jiāng shān wèi bèi xíng。
míng xián yú xiá huō xīn yǎn,
xì zhù fēi lán yún yǔ shàng。
shuǎng míng zì kě dá yōng bì,
yě huò yòu hé láo cǎo chuàng。
zhèng hé mín qì cháng sì chūn,
jǐng jiǒng xīn píng guò yú zhǎng。
piàn hóng míng miè zhì hé yǎo,
huáng hú zhūi súi yì yóu fàng。
dāng nián lǐ dù jīng xíng chù,
tài shǐ yín gōu kè qīng zhàng。
bǎo dāo zhū sè chū gēng kěn,
qū shǔi zhī yāo mí cǎo mǎng。
láo pén gǔ lù zá qín zhuàn,
fēi dòng xián mó yǒng píng yáng。
shān hú jiāo kē jiǒng bù shí,
fǎng fó jiāng jūn xūn yè zhuàng。
yīng xióng fán shèng súi líu shǔi,
shí yǒu zhú zhī gēng mù chàng。
kǒng quán wén wù qǐ sāo jīng,
guó sè míng fēi shǒu gū shàng。
wǒ jiā é méi zǐ cùi jiān,
wèi ài qí fēng gān jǔ jiàng。
qīu fēng yě shǔi yì sī chún,
jí tài yí yóu lǐ yān bǎng 。