雁之荡兮,乃在瓯越之野,瀛海之堧,有万菡萏镵青天。
东南形胜此其最,我尝著屐周览于其间。
厥初宰物孕雄怪,元气混沌何由穿。
巨灵运斤凿鬼窍,列缺吐火施神鞭。
遂令后尔万万古,见此错愕难为言。
上疑日车解辔倾侧过,下恐地轴挠动相钩牵。
昨梦寻君拂烟去,有拥芝盖导我前。
崩崖旁豁瞰空洞,回溪不定行蜿蜒。
狂雷砰訇起何处,白龙喷薄飞层巅。
熊蹲豹掷,若怒若啼。
霞明雾涌,倏闪倏开。
重重掩掩,变幻不可以极兮,我方矫首睨立乎云梯。
南望海水不满杯,湾环下绕山足来。
仰攀玉女驾,笑踏飞鸾低。
群仙集倒影,杂佩中徘徊。
耸身直上浩无际,海月正挂吹箫台。
于焉得深悟,扶桑警天鸡。
蘧蘧惊觉在枕席,但闻落叶如雨风凄凄。
君来谢我欲西迈,惜此不及穷扶携。
我知君身有灵气,世上尘土胡能迷。
推仁泽物本我事,成功敛退真奇哉。
碧桃花发俟君到,勿使引领双眉摧。
《雁荡吟送秦文学还吴》拼音标注
yàn dàng yín sòng qín wén xué huán wú
yàn zhī dàng xī,
nǎi zài ōu yuè zhī yě,
yíng hǎi zhī ruán,
yǒu wàn hàn dàn chán qīng tiān。
dōng nán xíng shèng cǐ qí zùi,
wǒ cháng zhù jī zhōu lǎn yú qí jiān。
jué chū zǎi wù yùn xióng guài,
yuán qì hùn dùn hé yóu chuān。
jù líng yùn jīn záo gǔi qiào,
liè quē tǔ huǒ shī shén biān。
sùi lìng hòu ěr wàn wàn gǔ,
jiàn cǐ cuò è nán wèi yán。
shàng yí rì chē jiě pèi qīng cè guò,
xià kǒng dì zhóu náo dòng xiāng gōu qiān。
zuó mèng xún jūn fú yān qù,
yǒu yǒng zhī gài dǎo wǒ qián。
bēng yá páng huō kàn kōng dòng,
húi xī bù dìng xíng wān yán。
kuáng léi pēng hōng qǐ hé chù,
bái lóng pēn bó fēi céng diān。
xióng dūn bào zhí,
ruò nù ruò tí。
xiá míng wù yǒng,
shū shǎn shū kāi。
zhòng zhòng yǎn yǎn,
biàn huàn bù kě yǐ jí xī,
wǒ fāng jiǎo shǒu nì lì hū yún tī。
nán wàng hǎi shǔi bù mǎn bēi,
wān huán xià rào shān zú lái。
yǎng pān yù nv̌ jià,
xiào tà fēi luán dī。
qún xiān jí dǎo yǐng,
zá pèi zhōng pái huái。
sǒng shēn zhí shàng hào wú jì,
hǎi yuè zhèng guà chūi xiāo tái。
yú yān dé shēn wù,
fú sāng jǐng tiān jī。
qú qú liáng jué zài zhěn xí,
dàn wén luò yè rú yǔ fēng qī qī。
jūn lái xiè wǒ yù xī mài,
xī cǐ bù jí qióng fú xié。
wǒ zhī jūn shēn yǒu líng qì,
shì shàng chén tǔ hú néng mí。
tūi rén zé wù běn wǒ shì,
chéng gōng liàn tùi zhēn qí zāi。
bì táo huā fā sì jūn dào,
wù shǐ yǐn lǐng shuāng méi cūi。