白云先生面如铁,一片良心似明月。
腹中和气如春阳,齿下清明欲为雪。
群儿走马正欢欢,先生高躅方寻山。
嵩山泰山俱有约,先访王乔后陈抟。
浮丘严驾欲迎子,玉女整衣开瑶关。
山中自是逍遥家,手磨红蕊生龙霞。
鼎中气焰成何物,不炼黄金炼丹砂。
明月一声何处啸,但觉半夜鸾凤叫。
猿不敢号虎不鸣,一夜清明生万窍。
此路高深易迷错,只见先生一双脚。
山中不似俗人家,有客但寻猿与鹤。
西峰犹有秦宫女,身上乱毛如鸟羽。
秦时人事不忍闻,若见斯人莫与语。
先生何以遗时人,先生有语醇乎醇。
莫分巧拙与强弱,莫将外物成天真。
岂不见北邙山下狐狸窟,掘出枯骸与陈骨。
其閒岂无乡原人,其閒岂无强梁物。
强梁物,乡原人,当时尔等空纷纷。
后来之事竟何如,不及痴儿醉梦之浮云。
《白云先生》拼音标注
bái yún xiān shēng
bái yún xiān shēng miàn rú tiě,
yī piàn liáng xīn sì míng yuè。
fù zhōng hé qì rú chūn yáng,
chǐ xià qīng míng yù wèi xuě。
qún ér zǒu mǎ zhèng huān huān,
xiān shēng gāo zhú fāng xún shān。
sōng shān tài shān jù yǒu yuē,
xiān fǎng wáng qiáo hòu chén tuán。
fú qīu yán jià yù yíng zǐ,
yù nv̌ zhěng yī kāi yáo guān。
shān zhōng zì shì xiāo yáo jiā,
shǒu mó hóng rǔi shēng lóng xiá。
dǐng zhōng qì yàn chéng hé wù,
bù liàn huáng jīn liàn dān shā。
míng yuè yī shēng hé chù xiào,
dàn jué bàn yè luán fèng jiào。
yuán bù gǎn hào hǔ bù míng,
yī yè qīng míng shēng wàn qiào。
cǐ lù gāo shēn yì mí cuò,
zhǐ jiàn xiān shēng yī shuāng jiǎo。
shān zhōng bù sì sú rén jiā,
yǒu kè dàn xún yuán yǔ hè。
xī fēng yóu yǒu qín gōng nv̌,
shēn shàng luàn máo rú niǎo yǔ。
qín shí rén shì bù rěn wén,
ruò jiàn sī rén mò yǔ yǔ。
xiān shēng hé yǐ yí shí rén,
xiān shēng yǒu yǔ chún hū chún。
mò fēn qiǎo zhuó yǔ qiáng ruò,
mò jiāng wài wù chéng tiān zhēn。
qǐ bù jiàn běi máng shān xià hú lí kū,
jué chū kū hái yǔ chén gǔ。
qí xián qǐ wú xiāng yuán rén,
qí xián qǐ wú qiáng liáng wù。
qiáng liáng wù,
xiāng yuán rén,
dāng shí ěr děng kōng fēn fēn。
hòu lái zhī shì jìng hé rú,
bù jí chī ér zùi mèng zhī fú yún。