大本堂摧懿文死,应立燕文为太子。
以长以贤事皆顺,孱孙亦得免刀几。
乃留弱干制强枝,召乱本由洪武起。
临濠奋迹开草昧,豪杰才兼圣贤理。
目不知书性有书,每就儒生讲经史。
《檀弓》开卷重立孙,《春秋》特笔讥逆祀。
千年成说牢不破,此语燕闲久入耳。
遂将神器付太孙,分国诸文禀同轨。
岂知衅即起萧墙,臂小何能使巨指。
削藩方工黾错策,构兵遂蹈张方垒。
文师转战力不支,夜半翻成九江李。
衮冕熸灰火满天,缙绅赤族血流水。
可怜十丈金川门,惨过晋家荡阴里。
向使当初改建储,叔正清官侄朱邸。
临淄自能厚本支,临驾岂遂干伦纪。
何至一家骨肉残,冢嗣翻成若敖鬼。
我来经过吊陈迹,终觉高皇计失此。
处常无事贵守经,销患未形难据礼。
徒将误国咎方黄,犹未穷源推祸始。
《金川门》拼音标注
jīn chuān mén
dà běn táng cūi yì wén sǐ,
yìng lì yàn wén wèi tài zǐ。
yǐ cháng yǐ xián shì jiē shùn,
chán sūn yì dé miǎn dāo jī。
nǎi líu ruò gān zhì qiáng zhī,
zhào luàn běn yóu hóng wǔ qǐ。
lín háo fèn jī kāi cǎo mèi,
háo jié cái jiān shèng xián lǐ。
mù bù zhī shū xìng yǒu shū,
měi jìu rú shēng jiǎng jīng shǐ。
《 tán gōng 》 kāi juàn zhòng lì sūn,
《 chūn qīu 》 tè bǐ jī nì sì。
qiān nián chéng shuō láo bù pò,
cǐ yǔ yàn xián jǐu rù ěr。
sùi jiāng shén qì fù tài sūn,
fēn guó zhū wén bǐng tóng gǔi。
qǐ zhī xìn jí qǐ xiāo qiáng,
bì xiǎo hé néng shǐ jù zhǐ。
xuē fán fāng gōng mǐn cuò cè,
gōu bīng sùi dǎo zhāng fāng lěi。
wén shī zhuǎn zhàn lì bù zhī,
yè bàn fān chéng jǐu jiāng lǐ。
gǔn miǎn jiān hūi huǒ mǎn tiān,
jìn shēn chì zú xiě líu shǔi。
kě lián shí zhàng jīn chuān mén,
cǎn guò jìn jiā dàng yīn lǐ。
xiàng shǐ dāng chū gǎi jiàn chǔ,
shū zhèng qīng guān zhí zhū dǐ。
lín zī zì néng hòu běn zhī,
lín jià qǐ sùi gān lún jì。
hé zhì yī jiā gǔ ròu cán,
zhǒng sì fān chéng ruò áo gǔi。
wǒ lái jīng guò diào chén jī,
zhōng jué gāo huáng jì shī cǐ。
chù cháng wú shì gùi shǒu jīng,
xiāo huàn wèi xíng nán jù lǐ。
tú jiāng wù guó jìu fāng huáng,
yóu wèi qióng yuán tūi huò shǐ。