dú zhōng xīng bēi / dú zhōng xīng sòng bēi
yù huán yāo xiě wú rén sǎo,
yú yáng mǎ yàn cháng ān cǎo。
tóng guān zhàn gǔ gāo yú shān,
wàn lǐ jūn wáng shǔ zhōng lǎo。
jīn gē tiě mǎ cóng xī lái,
guō gōng lǐn lǐn yīng xióng cái。
jǔ qí wèi fēng yǎn wèi yǔ,
sǎ sǎo jǐu miào wú chén āi。
yuán gōng gāo míng shúi yǔ jì,
fēng yǎ bù jì sāo rén sǐ。
shǔi bù xiōng zhōng xīng dǒu wén,
tài shī bǐ xià lóng shé zì。
tiān qiǎn èr zǐ chuán jiāng lái,
gāo shān shí zhàng mó cāng yá。
shúi chí cǐ bēi rù wǒ shì ?
shǐ wǒ yī jiàn hūn móu kāi。
bǎi nián xīng fèi zēng gǎn kǎi,
dāng shí shù zǐ jīn ān zài ?
jūn bù jiàn,
huāng liáng wú shǔi qì bù shōu,
shí yǒu yóu rén dǎ bēi mài。

  这首诗简述了平定安史之乱的史实,展示了中兴碑雄奇瑰伟的特色,赞颂了中兴功臣们为护国安民而鏖战沙场的崇高精神。这是一首咏怀古迹的诗作,既凭吊古人,发百年兴废之感慨;又自抒胸襟,表达了对元结、颜真卿无限景仰之情。
  此诗碑在浯溪东崖区,高、宽各110厘米,字大6至8厘米不等,行楷,姿媚遒劲可爱。其诗题、姓名、书者和年月都已经变得模糊而难以辨认。韩子苍疑此诗为秦观作(见《复斋漫录》),但据《苕溪渔隐丛话》记载:“余游浯溪,观摩崖之侧有此诗刻石,前云:‘读中兴颂,张耒文潜’;后云:‘秦少游书’。”今石上尚隐约可见。

Processed in 0.167712 Second , 282 querys.