《疏影·芭蕉》拼音标注
shū yǐng · bā jiāo
xiāng lián juàn chù,
shén lí pī cùi yǐng,
rào yán zhē zhù。
xiǎo lì chūi qún,
cháng bàn chūn yōng,
yǎn yìng xìu chuáng jīn lv̌。
fāng xīn yī shù hún nán zhǎn,
qīng lèi guǒ 、 gé nián chóu jù。
gèng yè shēn 、 xì tīng kōng jiē yǔ dī,
mèng húi wú jù。
zhèng shì qīu lái jì mò,
piān shēng shēng diǎn diǎn,
zhù rén nán xù。
xié bèi chū hán,
sù jǐu quán xǐng,
jiǎo sùi luàn qióng shuāng chǔ。
xī fēng luò jǐn tíng wú yè,
huán shèng dé 、 lv̀ yīn rú xǔ。
xiǎng yù rén 、 hé lù zhé lái,
céng xiě duàn cháng jù。
《疏影·芭蕉》简析
此篇咏的是芭蕉,而寓托的却是怀人之意。词之上片侧重写芭蕉的形貌。先描绘帘外摇动的翠影遮檐,又转写其掩映帘内之人和物,而后再写芭蕉之“芳心”裹泪,暗喻人心之愁聚,最后以空阶夜雨,梦回无眠烘衬愁情。下片侧重写怀人之思。过片承上片结处而来,写雨打芭蕉,声声铸怨,接以蚤鸣杆捣之声,更托出离愁别恨,再以梧叶落尽,芭蕉依旧,落到借叶题诗,以寄相思,抒离愁之旨。全篇曲折迭宕,婉约细密。