泰山高高四千丈,拔地矗立青冥上。
狂来直欲扪青冥,安得丹梯送吾往。
天风卷地浮云开,碧霞幻出金银台。
雪花皑皑塞岩谷,长啸乱踏琼瑶来。
红门以上忽奇绝,峰峦黝赭镕寒铁。
氤氲肤寸瀰山头,瞥眼云中一峰凸。
秦松汉柏枝交横,奔湍飞瀑声相迎。
耸身入云失云影,烟耶雾耶空中行。
摩崖擘窠隐复见,模糊金碧梵王殿。
同游三子何处来,咫尺闻声不相见。
掣锁直蹑南天门,石磴陡绝惊人魂。
曈曈红日破空至,一洗漨浡开乾坤。
下视尘寰在何许,千山万山一齐俛。
白云如海足下生,一色茫茫到天宇。
洪崖天半来拍肩,招呼更上日观巅。
一杯明灭沧海水,九点隐约齐州烟。
嬴秦烈焰焚书史,丰碑屹立都无字。
七十二代金泥封,灭没不知何处是。
吾侪游戏人世间,姓名岂必留尘寰。
举头天外发奇想,御风而去何须还。
《仲冬十一日雪后登泰山绝顶放歌》拼音标注
zhòng dōng shí yī rì xuě hòu dēng tài shān jué dǐng fàng gē
tài shān gāo gāo sì qiān zhàng,
bá dì chù lì qīng míng shàng。
kuáng lái zhí yù mén qīng míng,
ān dé dān tī sòng wú wǎng。
tiān fēng juàn dì fú yún kāi,
bì xiá huàn chū jīn yín tái。
xuě huā ái ái sāi yán gǔ,
cháng xiào luàn tà qióng yáo lái。
hóng mén yǐ shàng hū qí jué,
fēng luán yǒu zhě róng hán tiě。
yīn yūn fū cùn mí shān tóu,
piē yǎn yún zhōng yī fēng tū。
qín sōng hàn bǎi zhī jiāo héng,
bēn tuān fēi pù shēng xiāng yíng。
sǒng shēn rù yún shī yún yǐng,
yān yé wù yé kōng zhōng xíng。
mó yá bò kē yǐn fù jiàn,
mó hú jīn bì fàn wáng diàn。
tóng yóu sān zǐ hé chù lái,
zhǐ chǐ wén shēng bù xiāng jiàn。
chè suǒ zhí niè nán tiān mén,
shí dèng dǒu jué liáng rén hún。
tóng tóng hóng rì pò kōng zhì,
yī xǐ féng bó kāi gān kūn。
xià shì chén huán zài hé xǔ,
qiān shān wàn shān yī qí fǔ。
bái yún rú hǎi zú xià shēng,
yī sè máng máng dào tiān yǔ。
hóng yá tiān bàn lái pāi jiān,
zhāo hū gèng shàng rì guān diān。
yī bēi míng miè cāng hǎi shǔi,
jǐu diǎn yǐn yuē qí zhōu yān。
yíng qín liè yàn fén shū shǐ,
fēng bēi yì lì dū wú zì。
qī shí èr dài jīn ní fēng,
miè méi bù zhī hé chù shì。
wú chái yóu xì rén shì jiān,
xìng míng qǐ bì líu chén huán。
jǔ tóu tiān wài fā qí xiǎng,
yù fēng ér qù hé xū huán。