程氏有烈女,自名为笋姑。
六岁诵论语,七岁奉盘盂。
八岁工织缣,九岁绣罗襦。
十岁慈母病,甘饿其体肤。
三日常不饭,羹药办中厨。
笋姑年十七,未常里门趋。
趋趋户庭间,亦不踰门睮。
其岁为戊申,其月为辰娵。
野鸟守房舍,暴客执矛殳。
公然纵白刃,获金而索珠。
阿母病床褥,女不忍驰驱。
宁死于母旁,慷慨行捐躯。
暴客挥火茅,延烧乎室隅。
救火抵母难,身与白刃俱。
毁生存大义,气绝在须臾。
观者如堵墙,股栗泪填衢。
行者久伫立,叹息烈女殊。
老者哭纸钱,焚致乎修途。
幼者馈巾帛,村村桑叶枯。
媒妁向婿言,此罪谁当诛。
程氏筮十日,不久当归夫。
岂知中道崩,使君委罗敷。
何以拜姑嫜,姑嫜泣乌乌。
命子各成礼,长恸恨穿窬。
衔悲收汝骨,归葬乎上都。
《程氏有烈女》拼音标注
chéng shì yǒu liè nv̌
chéng shì yǒu liè nv̌,
zì míng wèi sǔn gū。
lìu sùi sòng lùn yǔ,
qī sùi fèng pán yú。
bā sùi gōng zhī jiān,
jǐu sùi xìu luō rú。
shí sùi cí mǔ bìng,
gān è qí tǐ fū。
sān rì cháng bù fàn,
gēng yào bàn zhōng chú。
sǔn gū nián shí qī,
wèi cháng lǐ mén qū。
qū qū hù tíng jiān,
yì bù yú mén yú。
qí sùi wèi wù shēn,
qí yuè wèi chén jū。
yě niǎo shǒu fáng shè,
bào kè zhí máo shū。
gōng rán zòng bái rèn,
huò jīn ér suǒ zhū。
ā mǔ bìng chuáng rù,
nv̌ bù rěn chí qū。
níng sǐ yú mǔ páng,
kāng kǎi xíng juān qū。
bào kè hūi huǒ máo,
yán shāo hū shì yú。
jìu huǒ dǐ mǔ nán,
shēn yǔ bái rèn jù。
hǔi shēng cún dà yì,
qì jué zài xū yú。
guān zhě rú dǔ qiáng,
gǔ lì lèi tián qú。
xíng zhě jǐu zhù lì,
tàn xī liè nv̌ shū。
lǎo zhě kū zhǐ qián,
fén zhì hū xīu tú。
yòu zhě kùi jīn bó,
cūn cūn sāng yè kū。
méi shuò xiàng xù yán,
cǐ zùi shúi dāng zhū。
chéng shì shì shí rì,
bù jǐu dāng gūi fū。
qǐ zhī zhōng dào bēng,
shǐ jūn wěi luō fū。
hé yǐ bài gū zhāng,
gū zhāng qì wū wū。
mìng zǐ gè chéng lǐ,
cháng tòng hèn chuān yú。
xián bēi shōu rǔ gǔ,
gūi zàng hū shàng dū。