《龙门应制》拼音标注

lóng mén yìng zhì
sù yǔ jì fēn āi,
líu yún dù chéng què。
hé dī lǐu xīn cùi,
yuàn shù huā xiān fā。
luò yáng huā lǐu cǐ shí nóng,
shān shǔi lóu tái yìng jī zhòng。
qún gōng fú wù zhāo xiáng fèng,
tiān zǐ chéng chūn xìng záo lóng。
záo lóng jìn chū wáng chéng wài,
yǔ cóng lín láng yǒng xuān gài。
yún hǎn cái lín yù shǔi qiáo,
tiān yī yǐ rù xiāng shān hùi。
shān bì zhǎn yán duàn fù lián,
qīng líu chéng chè fǔ yī chuān。
yàn tǎ yáo yáo lv̀ bō shàng,
xīng kān yì yì cùi wēi biān。
céng luán jìu cháng qiān xún mù,
yuǎn hè chū fēi bǎi zhàng quán,
cǎi zhàng ní jīng rào xiāng gé,
xià niǎn dēng gāo wàng hé luò。
dōng chéng gōng què nǐ zhāo húi,
nán yáng gōu chéng shū qǐ cuò。
lín xià tiān xiāng qī bǎo tái,
shān zhōng chūn jǐu wàn nián bēi。
wēi fēng yī qǐ xiáng huā luò,
xiān lè chū míng rùi niǎo lái。
niǎo lái huā luò fēn wú yǐ,
chēng shāng xiàn shòu yān xiá lǐ。
gē wǔ yān líu jǐng yù xié,
shí guān yóu zhù wǔ yún chē。
niǎo qí yì yì líu fāng cǎo,
lóng qí qīn qīn yìng wǎn huā。
qiān chéng wàn qí luán yú chū,
shǔi jìng shān kōng yán jǐng bì。
jiāo wài xuān xuān yǐn kàn rén,
qīng dū nán wàng shǔ chē chén。
xiāo shēng yǐn yáng wén huáng dào,
jiā qì zhōu húi rù zǐ chén。
xiān wáng dìng dǐng shān hé gù,
bǎo mìng chéng zhōu wàn wù xīn。
wú huáng bù shì yáo chí lè,
shí yǔ lái guān nóng hù chūn。

这是一首应制的七言歌行,记述武后访问龙门之事。史载:武后游龙门,命群官赋诗,先成者赐以锦袍。左史东方虬诗成,拜赐坐未安;之问诗后成,文理兼美,左右莫不称善,乃就夺锦袍衣之。
此诗的几个词语需要解释。“黄道”是太阳的轨道,因此也就是帝王之道。“鼎”是王朝正统的象征。“瑶池”是周穆王与西王母欢宴的地方,这里暗示过度奢侈或纵欲的要求。
宋之问赞美武后的出游,用了许多较早的京城歌行的技巧,但他将夸张的描写诗句连接成近于叙述的形式,显得更加复杂。七世纪七十年代的京城诗人从京城赋中借来结构,以某种讽喻或否定的反应修饰他们对声色之美的赞扬。这种结尾在这里是不合适的,甚至是危险的。可是,诗人仍然需要以某种道德评论结束诗篇,所以宋之问在结尾赞美了武周政权的正统性及道德力量。
这首诗不时出现宫廷宴会诗的惯例。最先出现的两句七言诗(第五、六句)不对偶,但是随着诗人开始描写风景,各联诗就完美地相配了。诗人也未放弃宴会结束的长段描写,落日和淹留的快乐都写得与宴会诗一样得体。这种华美的描写风格一定曾经具有极大的吸引力,当杜甫在安禄山叛乱后,回忆唐朝失去的繁盛时,常常哀伤地模仿这种宫廷描写风格。

Processed in 0.118759 Second , 228 querys.