hú xiāng yǐ zhú chē jī shǔi gēng dào rú yún shū cǐ néng rén yuàn bì
xiàng lóng huàn bù yìng,
zhú lóng qǐ xíng yǔ。
lián mián shí chē fú,
yī yà bǎi zhōu lǔ。
zhuǎn cǐ dà fǎ lún,
jìu rǔ hàn sùi kǔ。
héng jiāng suǒ jù shí,
jiàn pù dié chéng gǔ。
shén jī rì yè yùn,
gān zé gāo xià pǔ。
lǎo nóng yòng bù zhī,
shùn xī le qiān mǔ。
bào sūn dài huáng dú,
dàn kàn cùi làng wǔ。
yú bō jí jǐng jìu,
chūn yù yǐn tuó rǔ。
jiāng wú kuā qī tà,
zú chóng yāo bèi lv̌。
cǐ lè shū wèi zhī,
wú gūi dāng jiào rǔ。

永州山清水秀,溪流纵横。宋代,各地便盛行筑坝拦水,出现了以腾涌之水为动力,以竹编叶扇带动装水竹筒的筒车车水灌田地,以至梗稻如云。诗人游永州,见到以后,惊叹之余,大加赞赏,写下此诗。诗中生动地描绘了一幅筒车车水的奇观、功力和丰收在望的农家乐图。以江浙一带的脚踏水车比较,赞赏了永州丰富的水利资源,抒发了诗人由衷的欣喜之情。

Processed in 0.215729 Second , 255 querys.