dōng rì tián yuán zá xīng
xié rì dī shān piàn yuè gāo,
shùi yú xíng yào rào jiāng jiāo。
shuāng fēng dǎo jǐn qiān lín yè,
xián yǐ qióng zhī shù guàn cháo。
zhì bèi yán qián rì sì hōng,
nuǎn xūn xūn hòu kùn méng méng。
guò mén zǒu mǎ hé guān zhí,
cè mào lóng biān zhàn běi fēng !
wū shàng tiān gāo yī bǎ máo,
mì ní fáng bì sì sēng liáo。
cóng jiào wū wài yīn fēng hǒu,
wò tīng lí tóu xiǎng yù xiāo。
sōng jié rán gāo dāng zhú lóng,
níng yān rú mò àn fáng lóng ; wǎn lái shì jìng nán chuāng zhǐ,
biàn jué xié yáng yī bèi hóng。
gān gāo yín quē zhú níu gōng,
zhī jǐu tún tí lèi tǔ gōng。
gǔ zì wú wēn dú ér cháng,
míng nián tiān zhǒng yuè chéng dōng。
fàng chuán kāi kàn xuě shān qíng,
fēng dìng qí hán wǎn gèng níng。
zuò tīng yī gāo zhū yù sùi,
bù zhī hú miàn yǐ chéng bīng !
bō xuě tiāo lái tà dì sōng,
wèi rú mì ǒu gèng féi nóng。
zhū mén ròu shí wú fēng wèi,
zhǐ zuò xún cháng cài bǎ gōng。
gù duò wú yān xuě yè cháng,
dì lú wēi jǐu nuǎn rú tāng。
mò tián lǎo fù wú pán dìng,
xiào zhǐ hūi zhōng yù lì xiāng。
zhǔ jǐu chūn qián là hòu zhēng,
yī nián cháng xiǎng wèng tóu qīng。
chán jū hé sì shān jū lè,
shú mǐ xīn lái jìn rù chéng。
huáng zhǐ juān zū bái zhǐ cūi,
zào yī páng wǔ xià xiāng lái。
cháng guān tóu nǎo dōng hōng shén,
qǐ rǔ qīng qián mǎi jǐu húi。
tàn méi gōng zǐ kuǎn chái mén,
zhī běi zhī nán zǒng wèi chūn ; hū jiàn xiǎo táo hóng sì jǐn,
què yí nóng shì wǔ líng rén。
cūn xiàng dōng nián jiàn sú qíng,
lín wēng jiǎng lǐ bài chái jīng。
cháng shān bù lv̌ rú shuāng xuě,
yún shì jiā jī zì zhī chéng。

“放船开看雪山晴,风定奇寒晚更凝。坐听一篙珠玉碎,不知湖面已成冰!”
这首诗描绘了冬季雪后初晴,在湖面上乘船漂行时看到的景象。诗的大意说:雪后初晴,乘船在湖面上漂行,远远望去,山上盖满了白雪。风停了,反而让人感到更加寒冷。到了晚间,觉得整个世界似乎都已凝结成一个寒冷的冰块儿。船舱外面传来撑船的竹篙碰碎湖面上的冰凌声,宛如敲碎了珠玉一样,发出清脆的响声,这才知道,湖面上都已结冰了。
这首诗为读者绘制了一幅湖山雪景图。画中有人物,有风景,有动,有静,有声,有色,通过视觉、听觉、触觉等多方面描写,把冬季严寒的意境刻画了出来,是描绘冬景诗中的妙品。

Processed in 0.127661 Second , 282 querys.