《偶题》拼音标注
ǒu tí
wén zhāng qiān gǔ shì,
dé shī cùn xīn zhī。
zuò zhě jiē shū liè,
míng shēng qǐ làng chúi。
sāo rén jiē bù jiàn,
hàn dào shèng yú sī。
qián bèi fēi téng rù,
yú bō qǐ lì wèi。
hòu xián jiān jìu liè,
lì dài gè qīng gūi。
fǎ zì rú jiā yǒu,
xīn cóng ruò sùi pí。
yǒng huái jiāng zuǒ yì,
duō bìng yè zhōng qí。
lù jì jiē liáng mǎ,
qí lín dài hǎo ér。
chē lún tú yǐ zhuó,
táng gōu xī réng yú。
màn zuò qián fū lùn,
xū chuán yòu fù bēi。
yuán qíng wèi piāo dàng,
bào jí lv̌ qiān yí。
jīng jì cán cháng cè,
fēi qī jiǎ yī zhī。
chén shā bàng fēng chài,
jiāng xiá rào jiāo chī。
xiāo sè táng yú yuǎn,
lián piān chǔ hàn wēi。
shèng zhāo jiān dào zéi,
yì sú gèng xuān bēi。
yù yù xīng chén jiàn,
cāng cāng yún yǔ chí。
liǎng dū kāi mù fǔ,
wàn yǔ chā jūn hūi。
nán hǎi cán tóng zhù,
dōng fēng bì yuè zhī。
yīn shū hèn wū què,
hào nù guài xióng pí。
jià sè fēn shī xīng,
chái jīng xué tǔ yí。
gù shān mí bái gé,
qīu shǔi yǐn huáng bēi。
bù gǎn yào jiā jù,
chóu lái fù bié lí。
《偶题》鉴赏
诗篇表达杜甫晚年对诗歌创作的见解,带有总结性质。所以王嗣奭《杜臆》说:“此公一生精力用之文章,始成一部《杜诗》,而此篇乃其自序也。”上句“千古事”是指留传久远,关系重大,如同曹丕说的“文章经国之大业,不朽之盛事”。下句“寸心知”是说对于文章,作者本人的理解感知最为明白。这两句诗虽是以议论入诗,但对仗工整,语言高度概括,而且切中肯綮,含蕴丰富,很有哲理性。