"开堂松树孤" 诗句出自明代诗人李梦阳《冬至刘氏园庄十韵》
《冬至刘氏园庄十韵》 拼音标注
dōng zhì líu shì yuán zhuāng shí yùn
ài ài hán chéng shù,
mián mián yě jìng yū。
chū yáng shēng gǔ wù,
bái lù jìng yuán wú。
kuǎn kè qín zūn bìng,
kāi táng sōng shù gū。
dēng gāo wàng yún wù,
jí mù sàn jiāng hú。
mèng zé shé lóng fú,
máng dàng yàn mù hū。
xíng cáng yú shì chuán,
xūn yè ruǎn shēng tú。
qiě jǐn líu lián yǐn,
xīu jiē xù yùn cú。
qún chóng yíng jié dòng,
bǎi hùi dài chūn sū。
rì yuè bēi jī lv̌,
gān kūn shì gù wú。
jì yán zhāo yǐn zhě,
sī dì yǒu qián fū。
《冬至刘氏园庄十韵》 作者简介
李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。