子房盖世才,侥幸于一击。
去死不容发,老人所深惜。
卒遇草野间,命供仆妾役。
意固不在书,教之以忍力。
能忍不能忍,刘项所繇别。
子瞻留侯论,千秋具眼只。
淮阴钓城下,阿母心独恻。
吾岂望报乎,而进王孙食。
所以开广之,一言已破的。
登坛将百万,攻取战必克。
不用蒯通计,岂党陈豨逆。
单辞受奇冤,非尽汉负德。
破齐请假王,固陵期复失。
乘时取分地,望报抑何急。
孺子诚可教,王孙毋乃拙。
至死卒不悟,漂母有成说。
向令得其意,何至族为赤。
鲍鱼既云返,能蟠尚无翼。
天故幻异人,玉成两人杰。
授书与致餐,其为教也一。
世传圯上老,谷城片黄石。
然则漂妇人,安知非鬼物。
苏武大窖中,拘幽恒渴饥。
齧雪吞毡毛,羝乳乃得归。
卧起持汉节,节旄日以稀。
单于命李陵,置酒往说之。
人生如朝露,何以自苦为。
卫律罪通天,固然何足疑。
陵也有广风,不死非脂韦。
庶几柯之盟,得当报主知。
乃亦为此言,涕下徒沾衣。
此言吾最恨,往往令人迷。
朝露既云短,为欢曾几时。
千秋万岁名,君子宜三思。
不见典属国,垂光等虹霓。
生面开麒麟,飘萧双鬓丝。
《咏史三十一首 其八》拼音标注
yǒng shǐ sān shí yī shǒu qí bā
zǐ fáng gài shì cái,
jiǎo xìng yú yī jí。
qù sǐ bù róng fā,
lǎo rén suǒ shēn xī。
zú yù cǎo yě jiān,
mìng gōng pū qiè yì。
yì gù bù zài shū,
jiào zhī yǐ rěn lì。
néng rěn bù néng rěn,
líu xiàng suǒ yáo bié。
zǐ zhān líu hóu lùn,
qiān qīu jù yǎn zhǐ。
huái yīn diào chéng xià,
ā mǔ xīn dú cè。
wú qǐ wàng bào hū,
ér jìn wáng sūn shí。
suǒ yǐ kāi guǎng zhī,
yī yán yǐ pò de。
dēng tán jiāng bǎi wàn,
gōng qǔ zhàn bì kè。
bù yòng kuǎi tōng jì,
qǐ dǎng chén xī nì。
dān cí shòu qí yuān,
fēi jǐn hàn fù dé。
pò qí qǐng jiǎ wáng,
gù líng qī fù shī。
chéng shí qǔ fēn dì,
wàng bào yì hé jí。
rú zǐ chéng kě jiào,
wáng sūn wú nǎi zhuó。
zhì sǐ zú bù wù,
piāo mǔ yǒu chéng shuō。
xiàng lìng dé qí yì,
hé zhì zú wèi chì。
bào yú jì yún fǎn,
néng pán shàng wú yì。
tiān gù huàn yì rén,
yù chéng liǎng rén jié。
shòu shū yǔ zhì cān,
qí wèi jiào yě yī。
shì chuán yí shàng lǎo,
gǔ chéng piàn huáng shí。
rán zé piāo fù rén,
ān zhī fēi gǔi wù。
sū wǔ dà jiào zhōng,
jū yōu héng kě jī。
niè xuě tūn zhān máo,
dī rǔ nǎi dé gūi。
wò qǐ chí hàn jié,
jié máo rì yǐ xī。
dān yú mìng lǐ líng,
zhì jǐu wǎng shuō zhī。
rén shēng rú zhāo lù,
hé yǐ zì kǔ wèi。
wèi lv̀ zùi tōng tiān,
gù rán hé zú yí。
líng yě yǒu guǎng fēng,
bù sǐ fēi zhī wéi。
shù jī kē zhī méng,
dé dāng bào zhǔ zhī。
nǎi yì wèi cǐ yán,
tì xià tú zhān yī。
cǐ yán wú zùi hèn,
wǎng wǎng lìng rén mí。
zhāo lù jì yún duǎn,
wèi huān céng jī shí。
qiān qīu wàn sùi míng,
jūn zǐ yí sān sī。
bù jiàn diǎn shǔ guó,
chúi guāng děng hóng ní。
shēng miàn kāi qí lín,
piāo xiāo shuāng bìn sī。