《丙辰年鄜州遇寒食城外醉吟五首》拼音标注
bǐng chén nián fū zhōu yù hán shí chéng wài zùi yín wǔ shǒu
mǎn jiē yáng lǐu lv̀ sī yān,
huà chū qīng míng èr yuè tiān。
hǎo shì gé lián huā shù dòng,
nv̌ láng liāo luàn sòng qīu qiān。
diāo yīn hán shí zú yóu rén,
jīn fèng luō yī shī shè xūn。
cháng duàn rù chéng fāng cǎo lù,
dàn hóng xiāng bái yī qún qún。
kāi yuán pō xià rì chū xié,
bài sǎo gūi lái zǒu diàn chē。
kě xī shù zhū hóng yàn hǎo,
bù zhī jīn yè luò shúi jiā。
mǎ jiāo fēng jí yù biān cháng,
guò qù wéi líu yī zhèn xiāng。
xián kè bù xū shāo pò yǎn,
hǎo huā jiē shǔ fù jiā láng。
yǔ sī yān lǐu yù qīng míng,
jīn wū rén xián nuǎn fèng shēng。
yǒng rì tiáo tiáo wú yī shì,
gé jiē wén zhú qì qíu shēng。
公元890年(唐昭宗乾宁三年),韦庄在鄜州过寒食节,此间他曾到城外踏青游赏,将见到的春日美景和当地的民俗写成了五首七绝。全诗语言清新典雅,格调婉曲优美,清爽怡人,令人回味。诗人对生活的热爱全都融注在他细腻的笔端。