结交少年场,结交何凄凉。
乃知分吾友,晚得殊未央。
吴公一推荐,飘忽来成行。
甫也岸然挚,白也疏而长。
相如还自喜,马迁若有亡。
哀哀扬子云,鬓上千年霜。
安知苦辛业,至今惨不光。
座中后来者,拜倒韩侍郎。
此人孟氏徒,配公在师旁。
杜公忽然叹,丈人何必伤。
若论在草莱,等耳谁能强。
我曹挟势力,名与风尘扬。
咿唔腾百口,折骨拉心肠。
未若酱瓿上,犹能不受创。
小子闻此语,笑翻手中觞。
如公说人代,十夫九九伧。
百岁甘零落,万年亦遁荒。
荒落竟何味,嗜之如甘香。
史公传货殖,大语真堂堂。
夫子不遇赐,周流早绝粮。
杨公一侯芭,何怪无腾骧。
贵又不敌富,努力求奇方。
九州万都会,处处鸣笙簧。
美女苦不足,载妓行求倡。
如此猛行乐,能无憾死丧。
何为不自惜,促促如寒螀。
二马杨杜韩,不语徒我望。
而白顾谓我,小子无猖狂。
夫子疾没世,没世即有常。
努力著书去,何愁死不芳。
《六君子篇》拼音标注
lìu jūn zǐ piān
jié jiāo shǎo nián cháng,
jié jiāo hé qī liáng。
nǎi zhī fēn wú yǒu,
wǎn dé shū wèi yāng。
wú gōng yī tūi jiàn,
piāo hū lái chéng xíng。
fǔ yě àn rán zhì,
bái yě shū ér cháng。
xiāng rú huán zì xǐ,
mǎ qiān ruò yǒu wáng。
āi āi yáng zǐ yún,
bìn shàng qiān nián shuāng。
ān zhī kǔ xīn yè,
zhì jīn cǎn bù guāng。
zuò zhōng hòu lái zhě,
bài dǎo hán shì láng。
cǐ rén mèng shì tú,
pèi gōng zài shī páng。
dù gōng hū rán tàn,
zhàng rén hé bì shāng。
ruò lùn zài cǎo lái,
děng ěr shúi néng qiáng。
wǒ cáo xié shì lì,
míng yǔ fēng chén yáng。
yī wú téng bǎi kǒu,
zhé gǔ lā xīn cháng。
wèi ruò jiàng pǒu shàng,
yóu néng bù shòu chuàng。
xiǎo zǐ wén cǐ yǔ,
xiào fān shǒu zhōng shāng。
rú gōng shuō rén dài,
shí fū jǐu jǐu cāng。
bǎi sùi gān líng luò,
wàn nián yì dùn huāng。
huāng luò jìng hé wèi,
shì zhī rú gān xiāng。
shǐ gōng chuán huò zhí,
dà yǔ zhēn táng táng。
fū zǐ bù yù sì,
zhōu líu zǎo jué liáng。
yáng gōng yī hóu bā,
hé guài wú téng xiāng。
gùi yòu bù dí fù,
nǔ lì qíu qí fāng。
jǐu zhōu wàn dū hùi,
chù chù míng shēng huáng。
měi nv̌ kǔ bù zú,
zài jì xíng qíu chàng。
rú cǐ měng xíng lè,
néng wú hàn sǐ sāng。
hé wèi bù zì xī,
cù cù rú hán jiāng。
èr mǎ yáng dù hán,
bù yǔ tú wǒ wàng。
ér bái gù wèi wǒ,
xiǎo zǐ wú chāng kuáng。
fū zǐ jí méi shì,
méi shì jí yǒu cháng。
nǔ lì zhù shū qù,
hé chóu sǐ bù fāng。